Bậc Đạo sư thấy chỗ này chỗ kia có nhiều người bị thương, liền hỏi các nam cư sĩ: “Sao có nhiều người bị thương thế? Học đã làm gì vậy?”
-Bạch Thế Tôn, những người này đi đáng các con muỗi lại bắn lẫn nhau nên bị như vậy
Bậc Đạo sư nói : “Không phải chỉ có nay, các người ngu si đi đánh các con muỗi , trở lại đánh mình. Trước kia cũng có những người đi đánh các con muỗi, trở lại đánh những người khác”
Sau đó, theo lời yêu cầu của những nam cư sĩ ấy, bậc Đạo sư kể câu chuyện quá khứ:
Người con nói: “Cha hãy ngồi yên đấy, con chỉ đánh một phát là chết con muỗi ngay” Rồi nó lấy một cây búa lớn sắc bén, đứng một bên lưng cha và nói : “Con sẽ đánh chết con muỗi này!” Rồi nó xảng búa xuống đầu cha nó khiến đầu người thợ mộc bể làm hai mảnh, chết ngay lập tức.
Bồ tát, lúc ấy đi ngang qua chỗ ấy, chứng kiến sự việc, khởi lên suy nghĩ : “Một kẻ thù có trí là tốt hơn một người bạn ngu si”. Rồi Bồ tát nói lên bài kệ:
Tốt hơn là kẻ thù
Nhưng có trí sáng suốt
Còn hơn là người bạn
Thiếu trí tuệ, ngu si
Đứa con ngu và điếc
Định giết chết con muỗi
Lại bửa đầu người cha
Bể ra thành hai mảnh
•••
Rồi bậc Đạo sự kết luận nhận diện tiền thân như sau : Người đi buôn chứng kiến sự việc và nói lên bài kệ ấy chính là Ta vậy.