Con cò vừa gạt được đàn cá nên sinh ra chủ quan, không ngờ con cua muốn gạt mình nên bằng lòng điều kiện của con cua. Con cò đưa con cua đi đến cái hồ nhưng không chịu đáp xuống hồ, mà bay đậu trên một cây cao. Cua hỏi : Này cò, ngài không chịu đáp xuống hồ mà sao lại bay lên cây?
-Này cua, bộ ngươi cho ta là nô lệ của ngươi hay sao mà tốn sức đưa ngươi đến đây?Cho ngươi biết, ta đã ăn thịt gết đàn cá rồi, nay tới lượt ngươi phải làm mồi cho ta!
-Ngươi thật ngu ngốc khi muốn ăn ta, ta sẽ kẹp đứt cổ ngươi để người chết trước khi ta rơi xuống đất
Nói xong, cua siết chặt càng kẹp cổ cò như hai gọng kìm . Cò đau đớn, sợ hãi, van xin : Thưa chủ nhân, tôi sẽ không dám ăn ngài, hãy cho tôi sống.
-Được, nếu ngươi chịu thả ta xuống hồ.
Con cò chịu phép, mang cua ra giữa hồ để thả xuống. Nhưng trước khi buông người xuống hồ, cua đã ra sức kẹp đứt cổ cò như cắt đứt một cọng sen.
Vị thần sống ở trên cây thấy sự lạ lùng này, đã nói lên bài kệ với âm thanh dịu ngọt :