Bậc Đạo Sư, sau khi kể xong hai câu chuyện, kết hợp chúng với nhau, Ngài kết luận bằng sự nhận diện tiền thân như sau:
-Thời ấy, người hầu cận không từ bỏ tinh tấn, đập bể hòn đá, đem lại nước cho đoàn người tức là vị tỳ kheo từ bỏ tinh tấn này
-Tùy tùng đầy đủ của đoàn lữ hành nay là tùy tùng của Đức Phật
-Còn vị chủ đoàn lữ hành tức là Ta vậy.
CHÚ THÍCH:
–Từ bỏ tinh tấn: ý nói một người không còn chịu cực khổ, không còn siêng năng theo đuổi sự tu hành cho đến kết quả.
–Do tuần: đơn vị đo đường dài của Ấn Độ thời xưa. Mỗi do tuần = 16 dặm (lý) Tàu. Một dặm Tàu = 576 mét. Tính ra 1 do tuần = 9.216 mét
Ý NGHĨA CÂU CHUYỆN:
-Khi một người từ bỏ tinh tấn, nghĩa là không siêng năng, chịu khó, thối chí, ngã lòng thì không thể thành công trong bất cứ công việc gì, nói chi là sự tu tập giải thoát