(Kỷ niệm năm vừa đúng 83 tuổi)
Xuân đến Canh Dần một tháng giêng
Tám ba Đông chẵn, sống tùy duyên
Bao thu hành đạo, bao niên học
Hạ điểm từng năm sáu cộng hai!
Lạc Sơn, ngày 14/02/2010 ( Mùng 01, tháng giêng, năm Canh Dần)
Đi chơi đầu năm mới vẫn là một đối tượng thiền bên tục đế hữu vi pháp.
Nói đến, nhớ đến : Năm, tháng, ngày, giờ, tuổi tác, cách ăn ở…
Nói đến, nhớ đến thời điểm học đạo, hành đạo, quá trình tu tập… là một chuỗi “pháp trần” hiển hiện trong tâm khảm.
Đứng bên chơn đế tuyệt đãi ly ngôn không cần nhớ đến. Nhưng nghĩ bên tục đế, ta có quyền đọc lại những trang ký ức có thể gọi “vàng son” không có gì hoen ố, thì có sao đâu ?
Tuy nhiên, dù có thật “vàng son” không được tự hào, tự thị, càng không có quyền tự tôn tự đại ! Dù có hoen ố !…”tội tùng tâm khởi tùng tâm diệt”… “khổ hải vô biên, hồi đầu thị ngạn”.
Hồi ức để ưu tư sầu muộn, để tiếc nuối quá khứ, thất chí tương lai… là “pháp trần” cần cắt đức, buông bỏ.
Hồi ức để xác định chân lý vô ngã, vô thường rằng, hơn tám mươi năm ấy “Chẳng khác nào bóng câu qua cửa sổ”!…