Một năm mới đó đã trôi qua
Xuân đến xuân đi thế đó à
Trẻ nhỏ nôn nao mừng hớn hở
Cụ già ngao ngán tuổi nhanh qua
Bông hoa bánh mức lì xì đỏ
Chậu cúc nhành mai rộ cửa nhà
Ngày tết vui xuân chừng ấy vậy
Gọi là truyền thống tết quê ta.
Ta gởi tình này theo gió xuân
Mang đi khắp cả mấy do tuần
Chứa chan thơm ngát mùi hoa đạo
Để cả nhân gian mãi thấm nhuần
Trí đức tu thân đường giác ngộ
Cho tâm ngời sáng ánh dương xuân
Điểm tô thêm nữa màu hoan hỷ
Để bức tranh đời rạng sắc xuân.
Xuân đã về đây giữa đất trời
Cho ngàn hoa thắm đẹp muôn nơi
Cho bao ước vọng đầu năm mới
Hạnh phúc bình an chẳng đổi dời
Xuân đến mang thêm nhiều ý nguyện
Quốc cường dân thịnh mãi xây đời
Nhà nhà tiếp nối đường vinh hiển
Một dãy non sông đẹp tuyệt vời.
Thế là một tuổi được thêm vào
Xuân tặng cho mình thế đó sao
Xuân có nhọc chăng cười vỡ lẽ
Ồ ra nhân thế tự lao xao
Xuân đi xuân đến là xuân mộng
Miên viễn xuân lòng chẳng thấp cao
Ấy tự xưa nay là một lẽ
Ta cười xuân thắm chẳng nơi nao.
Ta chẳng chúc nhau lắm của tiền
Vì rằng phước báu tự do duyên
Ai đâu mà được do lời chúc
Đợi tiết xuân sang đặng của tiền
Xuân chúc đạo tình vui đúng lẽ
Thân nhàn trí sáng sống an nhiên
Bốn mùa tám tiết tâm tròn đủ
Của báu này đây chẳng nhọc phiền.
Ngẫm nghĩ xuân này xét lại ta
Một năm lặng lẽ đã trôi qua
Đường tu phía trước chừng bao nữa
Mà nẻo tử sanh chửa bước qua
Đạo nghiệp chưa thành tâm biếng trễ
Bao giờ mây trắng hỏi đường qua
Vần xoay sự thế đi đi mãi
Tĩnh giấc hồi quang kẻo trễ phà.