Tôi có người anh, tôi có người chị
Thương Lam non như thương chính thân mình,
Dìu đàn trong vạn nẻo vô minh.
Anh chị đau khi em đau nghiệt ngã.
Mỗi lần té là mỗi lần vất vả.
Chị lại nâng, Anh ve vuốt yêu thương.
Dang cánh đại bàng che chở khắp bốn phương
Cho Lam non có nơi nương bóng mát.
Anh ơi anh!!! Chị ơi chị!!! Hồn em tan nát!!!
Một chút lỗi lầm xin được thứ tha.
Rồi mai đây khi những lúc cách xa
Em nhớ mãi anh Minh Kim, chị Diệu Thiện…