Các anh ra đi
Như một cuộc viễn du
Mang hương Lam tỏa lan núi đồi-đồng bãi
Nhẹ lướt qua giữa tấm lòng vô ngại
Vô ngã – vị tha cứu chuộc con người
Đàn em thân yêu vừa chớm đôi mươi
Nụ hoa mong manh bừng trong nắng sớm
Ngày hội Lam bay nhanh về Thiên Ấn
Chỉ dọn lòng trong sạch nguyên sơ
Đâu biết nơi kia đã lắm bãi bờ
Nơi ghềnh thác sẵn bày cạm bẫy
Chỉ bước sa chân nguy nan vồ lấy
Cứu được một em –xây dựng mấy Phù đồ
Anh ra đi mang mãi bài thơ
Ta chắp bút để biến thành bất diệt
Sự nghiệp Lam ngàn năm thấu triệt
Dũng cảm – Từ bi – Trí tuệ hàng đầu
Có lẽ giờ nầy …
Anh bay tận nơi đâu ?
Khuôn mặt vô tư hồn nhiên nhân hậu
Thân tứ đại có gì đâu cầm níu
Buông xả mọi điều vào cảnh giới an nhiên .
Tâm Hạnh – Nguyễn Trương
Phó trưởng ban hướng dẫn
GĐPT tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu