Ở khu vực nầy, nước là lương thực quý hiếm hàng đầu. Đoàn người chuyên chở nước phải tuân thủ kỷ luật nghiêm ngặt, ai vi phạm phải trả giá bằng sinh mạng của mình. Một hôm đoàn người chuyên chở nước đi qua một khu đồi thì phát hiện một con bò cái vẻ mặt thất thần cản đường, người đội trưởng dùng roi quất mạnh, thay vì né tránh bỏ chạy, nó lại nằm xuống, dùng mồm muốn bày tỏ điều gì.. thì ra nó muốn xin nước !!!, người đội trưởng nổi nóng quất tới tấp vào thân hình con bò, máu me bê bết nhưng con bò vẫn không đứng dậy vì nguyện vọng là …nước.
Nhìn thấy cảnh thương tâm, một người từ phía sau mang bi-đông nước của mình đổ vào chiếc mũ sắt cho bò .Con bò cái bật dậy như lò xo, nó tươi tỉnh hẳn nhưng không uống nước mà kêu “ư-ma, ưm- ma..” và kìa từ bụi cây cách đó không xa , một con bê con chạy lại …uống nước mà mẹ nó đã xin được.
Chứng kiến cảnh xin nước của mẹ bò, ai có mặt cũng rơi lệ… một bài học tuyệt vời về tình mẫu tử.
Ý NGHĨA CÂU CHUYỆN:
* Một câu chuyện thật đầy cảm động với tình cảm thiêng liêng của Mẹ con Bò.
* Việc mẹ bò chịu đau thân xác (có thể mất mạng) để xin nước cho con là hành vi mà loài người cũng có khi có người không làm được.
* Dù bản thân của bản thân của các bậc làm cha mẹ cũng rất cần, nhưng ưu tiên lo cho con cái là công việc ai ai cũng phải thực hiện thì mới đúng thiên chức của cha mẹ
* Mong rằng chuyện mẹ “Bò” là bài học cảm động đầy tính nhân văn, để mỗi người trong chúng ta cần thắm nhuần tình Mẫu tử.
BIÊN TẬP
Huynh Trưởng cấp Tấn Minh Hạnh Huỳnh Văn Long
Nguyên Chánh Thư Ký Phân Ban GĐPT TP Hồ Chí Minh