Bạn đọc theo dõi website gdptkiengiang.vn thường xuyên chắc không còn xa lạ gì với những bài giảng pháp của Như Huyễn Thiền Sư Thích Từ Thông.
Bằng cách diễn đạt dung dị, dễ hiểu, Hòa Thượng dẫn dắt mọi người bước vào cánh cửa Phật Pháp với những kiến giải mới mẻ mà gần gũi, hoàn toàn không nhuốm chút màu sắc huyền bí, dị đoan nào.
Mặc dù trong các bài pháp thoại, Thầy thường dùng những lời lẽ nặng nề để chỉ trích mạnh mẽ những lề thói tu hành không đúng chánh pháp, làm sai lạc đường lối tu hành do Đức Thế Tôn để lại…, nhưng nếu ai chịu quán chiếu, sẽ nhận ra đằng sau những lời lẽ quyết liệt ấy là một tâm hồn khoan dung bao la như đại dương, một trái tim từ bi vô hạn, một ý chí khao khát chân lý vô biên và một tinh thần dũng mãnh ít ai sánh kịp.
Ban Biên tập website gdptkiengiang.vn xin trân trọng giới thiệu đến toàn thể quý đạo hữu khắp nơi tác phẩm Ngón Tay Chỉ Trăng của Hòa thương Thích Từ Thông – Như Huyễn Thiền Sư.
Hiện tượng vạn pháp vốn rỗng không. Nhìn qua tuệ nhãn Phật dạy: Các pháp xưa nay không sanh không diệt, không nhơ không sạch, không thêm không bớt, không một không nhiều, không lớn không nhỏ, không thường không đoạn, vì tự tánh “hữu vi” của nó.
Những vần thơ, không thơ trong tập thơ nhỏ này, dĩ nhiên nó là tác phẩm sản sanh từ ý nghĩ, viết ra, chuyển thành ngôn thuyết. Điều đó có thật, nhưng cái ý nghĩ, cái viết lách thành lời… không có gì “trúng” cả. Vì nó chỉ là NGÓN TAY CHỈ TRĂNG!
Viết tại Liễu Liễu Đường
Đồi Tà Dương – Lạc Sơn Thôn
01/08/2009
NHƯ HUYỄN THIỀN SƯ
Tham Thiền 1
Triêu du sơn thủy mộ hoàn am
Đạm bạc thô lương bất vọng phan
“Phật sự” tiện nghi tri túc túc
Lâm tuyền tịch cảnh lạc nhàn nhàn
Thị phi bất thiệp nhơn tình sự
Quí tiện vô can tự ngã tâm
Cát đoạn trần duyên ly tứ tướng
Vô tâm đối cảnh thị chơn thiền.
Đồi Tà Dương, 20/5/2009 ( 26/4/Kỷ Sửu)
Sớm chơi rừng suối, tối về am
Đôi bữa cơm rau khỏi ước mong
Biết đủ đơn sơ là đã đủ
Vui nhàn vô sự gọi đấy nhàn
Nhơn gian chớ vướng đa đoan sự
Đạo pháp đừng chen, bận rộn tâm
Cắt đứt duyên trần ly bốn tướng
Dững dưng tâm cảnh khỏi tu thiền.
Đệ tử Phật, Khất sĩ là thành phần trưởng tử, thường phải tự cảnh tỉnh mình : Từ sớm tới chiều, sống trong vui tươi, trong đạm bạc. Làm Phật sự cũng trong tâm hồn : Biết đủ là đủ, biết nhàn là nhàn. Hoàn cảnh tu hành, môi trường tu hành cố gắng tối đa tránh những gì “đa sự” hại thân, những gì “nhiễu nhương” hại tâm. Việc tương quan trần thế, như đám… tiệc… vui… nhậu… là nguyên nhân của nhiều thứ đau khổ hãy tránh xa buông bỏ !
Tu hành cần loại bỏ bốn thứ chấp, nguyên nhân chánh của sanh tử luân hồi : Chấp NGÃ, chấp NHƠN, chấp CHÚNG SANH, chấp THỌ MỆNH.
Người xem nhẹ ngoại cảnh, khinh thường vật chất họ có “thiền tự sanh, tự phát” khi chưa hề đặt ý nghĩ “Tu thiền”!