Xuân… đi, tiễn trăm hoa rụng tơi bời Xuân… về, ngàn hoa nở cánh cánh hồng tươi Việc đời trôi mãi, cuốn theo sắc hương một thời Chợt thấy tuổi già, đầu xanh nay đã phôi pha Xuân… đi, yến oanh nay cũng úa sầu Xuân… về, bầy chim ríu rít ngàn câu Cuộc tình nhân thế, sướng vui đắng cay bộn bề Nay tóc điểm sương, chợt nhớ cố hương quay về.
Đừng mong, đừng mong Xuân trở lại Đừng buồn khi mùa Xuân đi qua rồi Đừng tiếc nuối Xuân tàn hoa rơi hết Trước sân còn đó một cành Mai Còn đây mùa Xuân trong hiện tại Và còn đây hồn Xuân bên cuộc đời Đừng tiếc nuối Xuân tàn hoa rơi hết Trước sân – còn – đó – một – cành – Mai