Khi nghỉ hưu rời Sóc Trăng về sống TP Cần Thơ, thỉnh thoảng em trở về thăm lại người đàn anh đã gắn bó lâu dài với tổ chức GĐPT, để được nghe anh tâm sự trao truyền những kinh nghiệm trong sinh hoạt, mà anh muốn các đàn em Áo Lam tiếp nối Lý tưởng mà anh đã suốt đời quyết tâm phụng sự.
Anh Châu ơi!
Từ nay chúng em sẽ không còn dịp gặp gỡ anh nữa!
Anh đã chia tay rời xa chúng em vĩnh viễn rồi sao anh?!!!
Dẫu biết cuộc đời là Vô thừơng, nhưng trước cảnh tử biệt không thể không ngăn được niềm xúc động!
Những kỹ niệm vui buồn, những lời nhắc nhở, những công sức anh đóng góp, hy sinh cho GĐPT Sóc trăng: thật nhiều! thật nhiều!
Giờ đây chỉ có được vài kỹ niệm ít ỏi mà em có dịp nghe, thấy về anh, xin ghi lại vài dòng kỹ niệm để thương nhớ về người đàn anh Áo Lam GĐPT Sóc Trăng!
Anh Nhựt Dũng- Nguyễn Châu!
Sóc Trăng vùng đất thuộc miền Tây Nam Bộ.
Người Sóc Trăng với tấm lòng hào phóng và hiếu khách của người Nam Bộ, đã giang tay đón nhận anh Nguyễn Châu, người Huynh Trưởng GĐPT lưu lạc từ miền trung xa xôi qua mùa Pháp nạn 1965, bằng một Tình Lam ấm áp.
Những ngày đầu anh Châu đến chùa Phật Học ở đường Trần Hưng Đạo tại thị xã Sóc Trăng, vào các buổi sáng chủ nhật với tư cách một Phật tử đến lễ Phật, sau đó ngồi xem GĐPT sinh hoạt đến khi các em giải tán mới về. Sau 3 tuần chủ nhật, anh mới xin phép được gặp bác Gia Trưởng Nguyễn Gia Tiêu, bác mời anh tham gia sinh hoạt, anh xin bác thay đổi một số lề lối sinh hoạt cho phù họp với GĐPT VN ( Vì lúc ấy không có Huynh Trưởng nên các đoàn sinh tập họp: Lễ Phật, Báo cáo, vui chơi, ra về). Anh đề nghị phải có Lễ Phật- Lễ Đoàn-Tu học- Sinh hoạt-Dây thân ái. Bác Gia Trưởng đồng ý, từ ấy GĐPT Chính Tín dường như đổi mới đầy sức sống. Anh cùng với anh Nguyễn Cang ( cũng Huynh Trưởng ở Miền Trung) tổ chức trại, có cổng trại, cột cờ, khi đón tiếp phái đoàn GĐPT TW đến thăm GĐPT Chánh Tín, rất được Anh Chị TW khen ngợi ( Trong đoàn có anh Như Tâm Nguyễn Khắc Từ hỏi phải GĐPT nầy có Huynh Trưởng miền Trung sinh hoạt phải không?).
Năm 1965 GĐPT miền Huệ Quang tổ chức trại Lộc Uyển ở Vĩnh Long, anh xin phép bác Gia Trưởng cho đoàn sinh dự trại, đây là trại huấn luyện Huynh Trưởng đầu tiên GĐPT Sóc Trăng gởi Đoàn sinh tham dự, GĐ không còn tiền quỹ, anh Châu cùng anh Cang tài trợ cho trại sinh bằng đồng lương hiện có của mình.
Năm 1966 anh Châu cùng một số Huynh Trưởng thành lập GĐPT Thiện Mỹ, sinh hoạt tại chùa Khléang (Chùa thuộc Phât giáo Nam Tông người Khmer cũng tại thị xã Sóc Trăng). Đây cũng là một sự kiện đặc biệt vì một tổ chức Thanh thiếu nhi Phật giáo người Kinh sinh hoạt được trong chùa Phật giáo Nam tông Khmer.
Một buổi chiều Chủ nhật sinh hoạt, sau khi lễ Phật, đến phần lễ đoàn, câu chuyện dưới cờ, anh Châu giới thiệu một Huynh Trưởng người Quảng nam là anh Ngô văn Mai, và anh tự tháo cấp hiệu Liên Đoàn Trưởng đang mang trên áo, rồi thay mặt Ban Huynh trưởng cài cho anh Mai mà không nói trước, trước sự ngỡ ngàng của anh Mai, sau đó anh Mai cũng chấp nhận. Lúc ấy tôi là Oanh vũ Nam nên chỉ thấy mà không hiểu sự việc gì? Sau nầy khi là Huynh Trưởng anh Châu mới tâm sự: “ Là Huynh Trưởng GĐPT khi thấy có Huynh Trưởng nào đủ năng lực và có điều kiện phát triển Gia Đình hơn mình thì nên sẳn sàng nhường lại cho anh chị ấy vì tương lai của tổ chức Áo Lam chúng ta”. Trãi qua 46 năm làm Huynh trưởng tôi mới thắm thía câu nói ấy và tấm lòng vì tổ chức GĐPT của Huynh Trưởng đàn anh.
Dường như khi đất lành chim đậu, các anh Huynh Trưởng miền trung đang sống tại Sóc Trăng tập họp cùng với anh chị tại tỉnh nhà sinh hoạt sôi nổi, sĩ số Gia Đình bình quân 180 đoàn viên, thậm chí có lúc lên đến trên 200 người. GĐPT Thiện Mỹ sinh hoạt rất nề nếp, tổ chức tu học không thiếu bộ môn nào: Phật pháp, HĐTN, Nữ công Gia chánh,Văn nghệ, Báo chí, Công tác xã hội…tổ chức thi vượt bậc Đoàn sinh, tổ chức các trại Phật Đản,Vu lan, Thành đạo…GĐPT tham dự các trại họp thanh niên của tỉnh tổ chức gồm các đoàn thể bạn như: Thanh Sinh Công, Đoàn Du Ca Miền tây, Học sinh trung học trong tỉnh: Hoàng Diệu, Lasan, Trần văn, Phụ Huynh HS,… thanh niên 7 quận … GĐPT chiếm gần hết các giải thưởng của trại họp bạn. Về công tác xã hội: làm vệ sinh môi trường quét dọn rác trong chợ, thăm viếng bệnh nhân trong bệnh viện, thăm trẻ mồ côi ở Cô nhi viện, làm cầu nông thôn, tổ chức may quần áo mới và phát cho trẻ em nghèo vùng nông thôn ăn Tết Nguyên đán…
Có một kỷ niệm khó quên, đêm trại Tất niên Tết năm 1966, GĐPT Thiện Mỹ đang sinh hoạt lửa trại, chợt thấy ánh sáng lửa cháy ở phía khu dân cư đầu voi. Anh Liên Đoàn trưởng Ngô văn Mai nói với anh Nguyễn Châu lấy chiếc xe VéLo Solex chạy đi thám sát rồi báo cho GĐ hay ( lúc ấy không có phương tiện thông tin điện thoại di động như bây giờ). GĐ tập họp Thiếu Nam và Huynh Trưởng Nam gần 50 người chạy bộ gần 3 cây số để chữa cháy, khi đến nơi nhà cháy, đội cứu hỏa của tỉnh chưa có mặt. GĐPT tổ chức nhiều nhóm kết họp với người dân chuyền nước bằng thùng lấy nước dưới sông gần đấy để dập lửa. Một số nhóm chạy phụ khiêng lấy đồ đạt trong trong nhà dân ra và tập trung phân công người giữ bảo vệ tài sản của dân, mặc dù trận hỏa hoạn thiêu rụi mười mấy căn nhà, đồ đạt không bị mất mát.
Trong trận hỏa hoạn đó có 02 câu chuyện khó quên: Chuyện thứ nhất: Thiếu Nam đang dọn đồ trong nhà dân đang bị cháy ra thì bị nhóm cứu hỏa của phi trường đang chữa cháy đuổi ra khỏi nhà, các anh Thiếu Nam bực tức không hiểu lý do, một lát sau đội cứu hỏa khiêng ra một thùng lựu đạn còn mới tinh, lúc đó cả nhóm Áo Lam một phen “hú hồn”. Câu chuyện thứ hai: Trong lúc tất cả mọi người tập trung lo chữa lửa thì có số trẻ em kể cả người lớn cứ nhìn anh Thiếu Nam Lâm Phát vừa chỉ, vừa cười, anh cũng không quan tâm. Đến khi cơn lửa đã bị dập tắt, mọi người mới phát hiện là anh Phát vẽ râu đóng kịch hài, khi được lệnh thay đồ đồng phục mà chạy không kịp rữa mặt mày, lúc ấy khói bụi, mồ hôi ướt đẫm chiếc áo Lam, với khuôn mặt bơ phờ, mệt mõi, nhưng khi thấy khuôn mặt bi hài của anh Phát thì tất cả cười òa lên và nhất là không gì vui hơn đã giúp được cho người dân khi hỏa hoạn khó khăn.Từ sau trận hỏa hoạn ấy, khi màu Áo Lam đi qua khu vực nầy thì đều nhận được những ánh mắt cảm tình của người dân nơi ấy và tất yếu là GĐPT cũng nhận được một số đoàn sinh mới xin gia nhập. Ôi màu Lam tuyệt vời!
Trong thời gian anh Châu làm Thư ký GĐPT Thiện Mỹ, công tác hành chánh được thực hiện hoàn thiện nhất, các sổ sách: Gia phả: được cập nhật đầy đủ thông tin cá nhân, có ảnh mặc đồng phục, Sổ biên bản, sổ Trực hàng tuần, sổ khí mãnh, sổ vàng… nói chung là đầy đủ về nội dung cũng như hình thức. Các văn bản liên hệ với TW, Giáo Hội, nội bộ GĐPT đều được lưu rất khoa học, các Huynh Trưởng đàn em cũng học hỏi được nhiều ở cách quản lý hành chánh của anh.
Ngoài việc các anh chị Huynh trưởng hy sinh cho tổ chức Áo Lam mà còn lo lắng cho đàn em, không thể kể hết bằng ngôn từ, mà chỉ còn đọng lại trong ký ức hay những kỹ niệm: – Trong giai đoạn anh Châu ở Sóc Trăng anh đùm bọc nuôi dưỡng 01 Đoàn sinh mồ côi cha mẹ và chạy vạy làm khai sanh để em được đi học, hay giới thiệu việc làm ổn định cho 01 thiếu nữ vì hoàn cảnh nghèo khi phải làm nghề không tốt đẹp…
Năm 1968, chiến tranh Việt nam đã lên cao điểm, anh rời khỏi đất Sóc Trăng.
Sau năm 1975;
Chiến tranh đã kết thúc;
Hòa bình lập lại, non sông liền một dãy.
Nhưng mãi đầu Xuân năm 2004, sáng Mùng Một Tết, các Anh Chị Em Huynh Trưởng và Đoàn sinh GĐPT Sóc Trăng mới có dịp tập hợp tại chùa Phật Học lễ Phật đầu năm. Chùa Phật học là nơi sinh hoạt của GĐPT Chính Tín, là GĐPT đầu tiên được thành lập bởi bác Gia Trưởng Nguyễn Gia Tiêu vào năm 1956 (?) tại Sóc trăng thuộc Hội Phật học Nam Việt. Sau buổi lễ Phật đầu năm mới, Anh Chị Huynh Trưởng họp mặt và thống nhất phục hoạt lại GĐPT Sóc Trăng, sau đó bạch với thầy trụ trì xin được cho GĐPT sinh hoạt tại chùa Phật Học.
Dường như chưa hội đủ duyên lành! Khi các Anh Chị Huynh Trưởng xin phép thành lập GĐPT, Thầy trụ trì nói là Thầy chỉ chuyên tâm về hốt thuốc nam trị bệnh từ thiện, nên không thể lo cho GĐPT được. Các Anh Chị Huynh Trưởng nghe thầy nói mà muốn rơi nước mắt.!
Trong lúc bơ vơ! Với sự kiên trì, nhẫn nại và quyết tâm thành lập bằng được GĐPT anh Nguyễn Châu, anh Nguyễn Hoàng Hải, cùng một số anh chị khác xuống chùa Đại giác mà bạch với Ni Sư Thích Nữ Huệ Liễu, trụ trì chùa. ( Chùa Đại Giác là nơi sinh hoạt của GĐPT Chánh Thiện thời điểm 1969-1971)
Khi nghe bác Châu và các Huynh Trưởng tác bạch trình việc thành lập GĐPT, Ni Sư ôn tồn phát biểu: “ Tôi thương màu Áo Lam, thương GĐPT nầy lâu lắm rồi, nhưng không biết gặp ai để nói, để giúp đỡ, nay gặp bác Châu và các Anh Chị Huynh Trưởng đề nghị thì tôi mừng hết sức, như buồn ngủ gặp chiếu manh, tôi ủng hộ tối đa, các Anh Chị có cần gì đến tôi, bác Châu và các Huynh Trưởng đừng ngại cứ nói, tôi sẳn sàng.” Khi nghe xong lời nói của Ni Sư, các Anh Chị Huynh Trưởng hoan hỹ không tả xiết! giống như trời đang khô hạn, nứt nẽ mà nhận được cơn mưa rào nổi nước, mà cơn mưa nầy không phải là mưa nước mà cơn mưa Pháp.
Thật vui thay -Duyên lành đã đủ!
Chúng con GĐPT Sóc Trăng thành kính niệm ân đến Ân sư Ni Sư Thích Nữ Huệ Liễu trụ trì chùa Đại Giác, với tấm lòng Từ Bi như người mẹ hiền đã thương yêu đùm bọc GĐPT từ những ngày đầu bơ vơ, không nơi nương tựa cho đến ngày nay.- Nam mô A Di Đà Phật.
Nhắc lại sự kiện ngày hôm ấy, chắc các anh chị Huynh Trưởng cũng cảm thấy nghẹn ngào dâng lên niềm xúc động! Vì khi nghe Thầy không cho sinh hoạt thì muốn rơi nước mắt, mà khi được Ni Sư đồng ý thì lại mừng muốn khóc!- Phải không các Anh Chị ?!!
Từ đây GĐPT Sóc Trăng, Áo Lam Sóc trăng hồi sinh sau mấy mươi năm dài ngủ đông!!!
Từ 01 GĐPT Đại Giác được thành lập năm 2004, các GĐPT trong tỉnh cũng lần lượt ra đời:- năm 2009 GĐPT Thới Hưng được thành lập ở Mỹ Xuyên, rồi Bửu Long hình thành tại Ngã Năm, 2013 GĐPT Phước Lâm cũng sinh hoạt tại Mỹ Xuyên.
GĐPT hình thành và phát triển của tỉnh Sóc Trăng từ năm 2004 đến nay, đều có sự góp phần tâm sức không nhỏ, của Anh Nhựt Dũng Nguyễn Châu lúc ấy là Phó Trưởng Ban Hướng Dẫn Phật Tử, Trưởng Ban Hướng Dẫn Phân Ban GĐPT Tỉnh Sóc Trăng.
Tuổi già sức yếu và thân mang nhiều chứng bệnh, nên nhiệm kỳ 2012-2017 anh Châu không còn trực tiếp làm nhiệm vụ Phật sự nữa, mà chỉ giữ vai trò Cố vấn. Tuy vậy anh vẫn không thể quên được màu Áo Lam đã gắn bó suốt đời mình. Vào những buổi chiều chủ nhật, hình ảnh của một ông lão gần 80 tuổi, ốm yếu, còng lưng dắt đạp xe vào cổng chùa Đại Giác, ngồi xem các em sinh hoạt, vui chơi rồi đạp xe về.
Hôm nào mệt quá, không đến được với các em thì anh bức rức và nhớ Gia Đình Áo Lam. Tấm lòng anh Nhựt Dũng Nguyễn Châu đối với tổ chức GĐPT là tấm gương sáng mà các Huynh Trưởng phải cố gắng noi theo.
Những ngày tháng bảy mùa Vu lan, sức khỏe anh Châu càng ngày càng yếu, anh chị em Áo Lam đến thăm viếng, tuy ngồi dậy không được, nói năng rất khó khăn, nhưng anh vẫn động viên các anh chị cố gắng sinh hoạt và phát triển GĐPT.
Vào lúc 7g 40 ngày 31/8/2015 nhằm ngày 18/ 7/Ất Mùi Huynh Trưởng Cấp Tấn Nhựt Dũng- Nguyễn Châu đã nhắm mắt lìa thân tứ đại chia tay với Anh Chị Em Áo Lam GĐPT Sóc Trăng, và GĐPT VN theo hầu sau Phật.
Chúng em, những hậu duệ của anh luôn khắc sâu những lời dặn dò sau cùng trước lúc ra đi và nguyện sẽ tiếp bước anh trên đường phục vụ Lý Tưởng, để không phụ lòng anh đối với tổ chức Áo Lam GĐPT.
Chúng em, những người Áo Lam GĐPT nguyện cầu Chân linh của Huynh Trưởng Cấp Tấn Nhựt Dũng- Nguyễn Châu “Tùy Tùng Phật Hậu”.
Nam Mô Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật.
Mùa Vu Lan PL 2559.
Thương nhớ về Anh,
Cố Huynh Trưởng Cấp Tấn
Nhựt Dũng Nguyễn Châu.
Đoàn sinh- Đoàn Đồng Niên 1961.
GĐPT Ba Xuyên (Sóc Trăng).
Minh Kiên- Thạch Hồng Sơn.