Một Đội Trưởng Thực Thụ – Đội Trưởng

ChươngThứ Nhất: là đội trưởng (chúng trưởng)

  1. Một Đội Trưởng Thực Thụ       
  2. Một Đội Trưởng Đầy Lòng Tin
  3. Một Đội trưởng biết trước và đi trước
  4. Một Đội Trưởng biết chia quyền hành
  5. Đội Trưởng: Chiếc Đầu Tàu
  6. Đừng Có Sợ

Một Đội Trưởng Thực Thụ

Này em, thế là em đã được dự vào dòng họ Trưởng rồi đấy nhé. Trưởng của một Đội. Qua ánh mắt em, anh đã đọc được tư tưởng của em – vừa mừng vừa sợ – khi được anh Đoàn trưởng chỉ định em làm Đội trưởng.

Em mừng là phải. Nếu chỉ là một Đội sinh tầm thường không ra gì thì làm sao em được cái vinh dự ấy? Hẳn rằng, em đã được để ý đến được theo dõi thường xuyên và hẳn nhiên ít nhất em cũng đã tự tạo cho mình những điều kiện căn bản nào đó để được giao phó cái trách nhiệm lớn lao ấy chứ! Anh củng mừng cho em. Em sợ cũng phải. Không sợ sao được khi đặt lên vai mình những gánh nặng mà anh Đoàn Trưởng đã phát họa cho em biết đại cương. Cả mừng lẫn sợ đều được tán dương, đó là những biểu hiện của tinh thần trách nhiệm mà chiếc phù hiệu đang nặng trĩu trên túi áo em.

Em đã dự trại huấn luyện chưa? Nếu chưa, thì em xin anh Đoàn trưởng tham dự khi Ban Hướng Dẫn mở trại. Nhớ đấy. Một Đội trưởng mà chưa tham dự trại huấn luyện thì chưa phải là Đội Trưởng thực thụ đâu nhé! Trại của em mang tên là anôma còn về phía nữ là ni liên. em phải học tập trong ba ngày đêm liên tục, với khoảng 12 điều mục. Nhưng em đừng tưởng rắng khi rời khỏi trại em sẽ trở thành một độI trưởng lành nghề đâu nhé. Tại đó, em chỉ được các anh chị Trưởng trình bày về lý thuyết với một vài sự thực tập. Em sẽ học được nhiều điều khác hơn, em sẽ được rèn luyện bằng tư tưởng và ý chí, em sẽ được ươm mầm một lý tưởng và hun đúc đức tin không lay chuyển ở Gia Đình Phật Tử. Những thứ vô hình này sẽ nhập vào máu, ăn vào tim, sâu đậm, cho đến nỗi mỗi việc em làm, mỗi lời em nói, mỗi một khée mắt, mỗi một nụ cười đều phản chiếu trọn vẹn cái tinh thần chứa chất trong người em. Cái nhiệt độ ấy lan qua các Đội sinh của em cũng chia sẻ với em lòng nhiệt thành ấy mà em nào có biết, mà nào các Đội sinh của em đâu có ngờ tới! Trong Lễ bế mạc trại em đã thì thầm to nhỏ gì với đức Phật, phải chăng: ‘Con xin nguyện trung kiên với tổ chức, con nguyện làm cho Đội con khá nhất trong Đoàn?’

Đấy là điều em học được ở Trại, song song với vài kỷ thuật điều khiển Đội. Lúc đó, em mới là Đội trưởng thực thụ. Có thể, mặt em sẽ sạm nắng, tay chân sẽ đen đúa, em sẽ gầy đi chút ít,nhưng chắc chắn mắt sẽ sáng hơn, lời lẽ sẽ rắn rỏi hơn, cử chỉ em sẽ chững chạc hơn và…. toàn cả người em phát tiết ra một cái gì mơi mới làm cho các Đội sinh của em mên mến, thương thương và sẵn sàng bắt tay vào việc cùng em….

Ồ, em Đội trưởng của anh. Em là đội chúng trưởng thực thụ rồi. Mừng em, mừng em!

Bạn cũng có thể thích
Để lại một trả lời

Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố.