Tháng 12… Tháng của bộn bề thi cử. Tháng cuối cùng của những lo toan. Một chiều, Em bước đi trên con đường nắng nhạt, gió biển rì rào lướt nhẹ trên mái tóc. Chợt nhớ ra mình đã để quên lại biết bao dự định còn ấp ủ trong năm qua. Cuối năm rồi, bánh xe thời gian cứ vô tình lướt qua, chẳng chịu nán lại đợi bất kỳ một ai. Từng dòng ký ức mong manh, thoáng đến lại thoáng đi như hạt nắng chiều lung linh mà hư ảo. Từng phút trôi qua trong lặng lẽ, êm đềm để rồi khi nhận ra, ta chợt thổn thức rằng mỗi phút qua đi cũng quan trọng như dòng ký ức đã rơi mất, lăn lóc hết bao tháng ngày. Tháng 12 đi qua, để ta giật mình nhìn lại. Chợt thấy thời gian đã phủ lớp sương mờ lên mái tóc mẹ, cha. Chợt thấy giận những lúc vô tâm, không để ý đến cảm xúc của bậc sinh thành. Để rồi… khi đã đủ khôn lớn và biết rằng những ký ức ấy là bài học cho đời thì mới chợt nhận ra ký ức ấy đã để lại những nỗi buồn hằn trên trán mẹ, những lo toan bạc mái đầu cha. Tháng 12… Tháng cuối của năm mang tên gọi Mùa Lạnh Giá. Cái lạnh đủ để thấy lòng luôn kiếm tìm hơi ấm chốn bình yên. Nhìn những ánh mắt van lơn từng đồng bạc của người đi đường trong mỗi chiều gió lộng, chợt đau nhói nơi con tim. Cuối năm rồi, nhưng không biết đến bao giờ mới là ngày mới – một ngày rất khác của những mảnh đời cơ cực ấy. Tháng 12 đi qua. Mới ngày nào còn là chú chim Oanh Vũ thơ ngây, giờ đã thành thiếu nữ. Không còn những ngày tháng thỏa thích nô đùa, vô tư lự. Thấy vết hằn trên đôi mắt lo âu của anh, dáng hao gầy của chị, tự thấy mình phải có trách nhiệm hơn. Đã qua rồi những ngày được nhận, giờ là lúc phụng sự và hi sinh. Không còn cứ mong bé lại để được yêu chiều, mà muốn lớn nhanh hơn để có thể làm được những việc mà trẻ con không làm được. Giây phút ấy em thấy mình đã lớn… Tháng 12 đi qua, nhường chỗ cho năm mới với biết bao điều hứa hẹn. Tháng Giêng, tháng khởi đầu… Kết thúc 1 năm, cùng nhìn lại những gì đã trải qua suốt 12 tháng trước. Có người sẽ thở phào vì một năm tất bật đã qua. Có người mỉm cười mãn nguyện vì những thành tựu của mình đạt được. Dù vui mừng hay tiếc nuối, tháng Giêng cũng cho phép ta được là chính mình, được thả lỏng mình đón chờ năm mới với biết bao kế hoạch, cơ hội và cả những thách thức đang đón chờ phía trước. Tháng Giêng đã đến rồi, cành mai trước sân đã nở rộ. Hãy chuẩn bị chào đón tháng đầu năm này với tất cả những niềm vui, hi vọng và chờ đón những điều bất ngờ sẽ đến nhé, bởi những niềm vui thì thường hay đến sau cùng mà.