Lã Tiên Đình, võ quan hộ giá là một chàng thanh niên tuấn tú lại đượm vẻ tiên phong đạo cốt. Tuy được nhà vua trọng dụng, Tiên Đình vẫn được nhiều thiện cảm của dân chúng vì chàng đã khuyên nhà vua làm nhiều điều thiện.
Tiên Đình xuất thân từ ban nhạc cung đình. Lúc ấy chàng còn là một cậu bé đẹp trai hát giỏi khiến vua và hoàng hậu đều yêu mến. Cậu được đặc ân vào cung hầu cận hoàng hậu. Một hôm, sau buổi dạ yến trở về hậu cung, hoàng hậu tháo xâu chuỗi ngọc để trên bàn, chưa kịp cất thì xâu chuỗi không cánh mà bay mất. Vì lúc đó trong cung không có ai ngoài nhà vua, hoàng hậu và Tiên Đình nên em bị bắt giam vào ngục để tra khảo.
Quan bộ hình hỏi :
-Nếu con có lấy xâu chuỗi để chơi thì hãy khai ra, ta sẽ châm chước phạt tội nhẹ cho, nếu không khai ắt phải bị hình phạt nặng nề.
-Thưa ngài, về vụ này, một mình con không thể trót lọt được nên trong đây có bốn người tòng phạm
Quan bộ hình ngạc nhiên hỏi :
-Vậy con cứ khai ra ai là tòng phạm?
-Thưa ngài, nếu con có khai thì ngài phải mời đủ bốn người chớ không được vị tình gì cả.
-Ừ, được rồi ! con nói đi !
-Bốn người đó là : hoàng tử Mạnh Đan, đại thần Trí Tuệ, phú ông Đức Trí và cô ca sĩ Dạ Hương
Quan bộ hình càng ngạc nhiên :
-Ủa! những người con khai đều là nhân vật nổi tiếng không dính dáng gì với nhau cả.
Quan bộ hình suy tính mãi mà không tìm ra cách nào để xử án, bèn tuyên bố hoản vụ tra hỏi vào hôm sau. Ông đem tất cả lời khai của Tiên Đình tâu lên vua và hoàng hậu. Nhà vua vô cùng ngạc nhiên, lại vừa tức cười. Ngài quyết định cho mời bốn "tòng phạm" vào ngày hôm sau tập trung xét hỏi.
Trong không khí nặng nề của buổi xét hỏi, nhờ có sự hiện diện của người đẹp Dạ Hương nên ba người kia không tiện nổi nóng với Tiên Đình.
Trong không khí nặng nề của buổi xét hỏi, nhờ có sự hiện diện của người đẹp Dạ Hương nên ba người kia không tiện nổi nóng với Tiên Đình (vì đã vô cớ khai ba người là tòng phạm). Hoàng tử Mạnh Đan là người đầu tiên lên tiếng :
-Tiên Đình à, con có lỡ dại lấy xâu chuỗi chơi thì cứ khai thật, ta sẽ tâu với mẫu hậu tha thứ cho, cớ sao con dám khai cho ta hử ?
Người thứ hai lên tiếng là phú ông Đức Trí :
-Này con, con nhìn cho kỹ mặt ông đây, có khi nào ông vào hoàng cung đâu ? huống chi là phòng riêng của hoàng hậu ! Tại sao con khai làm rắc rối cho ông vậy ?
Người thứ ba, ca sĩ Dạ Hương lên tiếng :
-Này em. chị với em có bao giờ gặp nhau, có bao giờ quen biết gì nhau mà em lại khai cho chị đồng đảng trộm cắp với em?
Riêng Trí Tuệ đại thần nảy giờ ngồi im lặng suy nghĩ : "Lạ thật, không biết ai bày cho nó mà nó khai ta với ba người này, thật vô lý quá. Ừ, tại sao nó không khai cho bọn cung nữ, thị vệ, mà lại lựa bốn nhân vật hạng nhất trong nước mà khai? Vậy ta phải bình tỉnh suy xét cho kỹ và phái người điều tra vụ việc cho thấu đáo, may ra được manh mối nào chăng?"
Nói về hoàng hậu, từ khi nghe hoàng thái tử có liên quan đến vụ mất xâu chuỗi, tuy bà không nghi ngờ thái tử nhưng rất buồn. Bà đã phái nhiều thị vệ và cung nữ giả dạng thường dân túa ra nhiều ngõ ngách để điều ta tin tức.
Về phần bà vợ phú ông Đức Trí, sau khi chồng vào hoàng cung, đã sai gia nhân và thuê thêm nhiều người đi khắp làng trên xóm dưới dò tìm manh mối.
Riêng về ca sĩ Dạ Hương tài sắc khắp cả nước, từ lâu nay có biết bao vương hầu, khanh tướng mê mẩn. Nay nghe thần tượng mình vướng vào vụ bê bối này, liền đích thân hoặc huy động nhân lực đi khắp thành thị đến thôn quê tìm hiểu dò la tin tức, mong làm sáng tỏ vụ việc để thần tượng được vui lòng đẹp dạ.
Suốt mấy ngày qua, đại thần Trí Tuệ làm đủ mọi cách để phá vụ án. Cuối cùng, ông ban lệnh xuống quan bộ hình rằng : ngày mai sẽ xét xử công khai dưới sự chứng kiến của chúa thượng và hoàng hậu cùng bá quan văn võ .
Ngày hôm sau, trong sân hoàng cung, khi mọi người đã tề tựu đông đủ, quan đại thần Trí Tuệ đứng lên hỏi
Ngày hôm sau, trong sân hoàng cung, khi mọi người đã tề tựu đông đủ, quan đại thần Trí Tuệ đứng lên hỏi :
-Tâu hoàng thượng, trong phòng hoàng hậu có nuôi một con vật nào không?
Hoàng hậu giựt mình nhớ ra :
-À, phải rồi, còn có Lệ Nô, một con khỉ cái mà ta rất yêu mến.
Ngay lập tức, một toán thị vệ được lệnh chạy ngay đến phòng riêng của hoàng hậu, và trông thấy ngay xâu chuỗi ngọc đã mất còn treo toòng teng trên một cành cây bên cạnh gia đình con khỉ Lệ Nô. Xâu chuỗi được tháo xuống dâng lên nhà vua . Vua giơ cao xâu chuỗi cho mọi người cùng thấy rồi trao lại hoàng hậu. Nhà vua hướng về Tiên Đình, thân mật hỏi :
-Xâu chuỗi đã được tìm thấy và Tiên Đình đã được minh oan. Nhưng ta lấy làm lạ vì sao trong vụ này con lại khai cho những người nổi tiếng như hoàng tử Mạnh Đan, quan đại thần Trí Tuệ, phú ông Đức Trí và cô ca sĩ Dạ Hương ?
-Tâu thánh thượng, thân con tứ cố vô thân, may được hoàng thượng và hoàng hậu thương yêu cho vào hậu cung hầu cận. Khi xảy ra việc mất xâu chuỗi ngọc, con bị nghi ngờ là đúng. Nếu con cứ chối quanh co thì sao tránh khỏi đòn roi có khi bỏ mạng, vì vậy chỉ còn cách lôi kéo những người danh giá quan trọng, lắm tiền và nhiều thế lực như thái tử , quan đại thần, phú ông và ca sĩ Dạ Hương để nương nhờ trí tuệ và khả năng của những người này mà gỡ án cho con .
Nghe Tiên Đình nói, mọi người vừa cảm động vừa khâm phục trí thông minh và tài ứng biến của em.
Sau vụ tìm ra chuỗi ngọc, nhà vua càng thương quý Tiên Đình. Ngài cho em đi học đến năm 20 tuổi thì văn võ song toàn. Hiện giờ, Tiên Đình đã trở thành võ quan hộ giá của hoàng đế Đại Lâm (Còn tiếp…)
Ý dẫn đầu các pháp,
Ý làm chủ, ý tạo;
Nếu với ý ô nhiễm,
Nói lên hay hành động,
Khổ não bước theo sau,
Như xe, chân vật kéo.
Phẩm Song Yếu 1