Trong khi đọc sách Phật hoặc nghe băng thuyết giảng, em có đọc hoặc nghe thấy cụm từ “Trùng Sư Tử” . Vậy, “Trùng Sư Tử” là gì ? Tại sao Phật nói về “trùng sư tử” ? Kinh mong Ban Biên Tập giải thích cho em được rỏ.
minhtanh…@gmail.com
Bạn minhtanh…@gmail.com thân mến,
Trong kinh Phạm Võng (Bồ Tát Giới), Phật có dạy những người thọ Bồ Tát giới giữ 10 giới trọng và 48 giới khinh. Giới cuối cùng trong 48 giới khinh, Phật dạy như sau :
48-Giới Phá Diệt Phật Pháp : Nếu Phật tử, do lòng tốt mà xuất gia, lại vì danh tiếng cùng tài lợi, giảng thuyết giới của Phật cho quốc vương và các quan, làm những sự gông trói các Tỳ kheo, Tỳ kheo ni, người thọ giới Bồ tát như cách của ngục tù và binh nô. Như trùng trong thân sư tử tự ăn thịt sư tử , chớ chẳng phải trùng ngoài đến ăn. Cũng thế, các Phật tử tự hủy phá Phật pháp, không phải ngoại đạo hay Thiên Ma phá được.
Qua đoạn kinh văn trên, Đức Thế Tôn muốn răn dạy hàng “Phật tử xuất gia” (tức tăng, ni) phải nỗ lực tu trì, gìn giữ phạm hạnh để làm gương cho hàng tại gia noi theo. Nếu tăng, ni mà không giữ gìn giới đức và làm những việc trái với giới luật của người xuất gia thì vi phạm vào giới thứ 48 này với tội “Phá Diệt Phật Pháp”, vì tăng, ni sống không phạm hạnh sẽ làm cho Phật pháp suy tàn, giống như con trùng trong bụng sư tử ăn thịt sư tử từ trong ăn ra làm cho sư tử phải diệt vong, chớ không có con thú nào trong rừng dám ăn thịt sư tử, bởi vì sư tử là chúa tể sơn lâm.
Phần cuối đoạn kinh văn trên, Đức Phật còn xác định một cách rõ ràng: Chính hạng tăng, ni không giữ giới tự hủy phá Phật pháp chớ chẳng phải ngoại đạo hay Thiên Ma làm cho Phật pháp tiêu vong.
Đức Phật đã đưa ra hình ảnh so sánh như sau :
*Phật pháp (đạo Phật) ví như Sư tử chúa sơn lâm
*Hang tăng ni không giữ giới ví như vi trùng trong bụng sư tử
*Phật pháp suy tàn ví như Sư tử chúa chết bởi trùng trong chính thân sư tử
Trong lịch sử dựng nước của tổ tiên ta có câu chuyện viết về An Dương Vương và Chiếc Nỏ Thần, nội dung cũng nói lên sự nguy hiểm khó lường của “trùng sư tử”. Chuyện kể rằng :
“Vua An Dương Vương nước Âu Lạc xây dựng thành Cổ Loa, được thần Kim Quy giúp đỡ. Sau khi thành xây xong, thần Kim Quy cho vua một chiếc móng rùa và dạy rằng: “Hãy dùng chiếc móng này chế thành cái lẫy nỏ (*) mà bắn thì quân địch sẽ tan” Vua sai Cao Lỗ chế một chiếc nỏ thật to, lại dùng chiếc móng rùa thần cho mà làm cái lẫy. Nỏ này có thể bắn ra cùng lúc hàng trăm mũi tên, chính xác vô cùng.
Ở phương bắc có Triệu Đà luôn dòm ngó muốn chiếm nước Âu Lạc, đã nhiều lần đem quân sang đánh nhưng đều thất bại vì Âu Lạc có nỏ thần khiến quân Triệu Đà chết vô số, đành phải rút về bắc. Triệu Đà tính mưu kế khác, cho sứ thần sang Âu Lạc hỏi cưới công chúa Mỵ Châu con vua An Dương Vương cho thái tử Trọng Thủy con vua Triệu Đà. Hôn lễ cử hành xong, Trọng Thủy qua ở rể bên nhà vợ.
Một hôm nọ, Trọng Thủy dùng tình cảm khiến Mỵ Châu xiêu lòng, lén cha dẫn chồng vào chỗ cất nỏ thần để xem cho biết. Lợi dụng lúc ấy, Trọng Thủy liền đánh cắp chiếc lẫy thật và tráo vào đó chiếc lẫy giả. Sau đó, Trọng Thủy giả vờ lấy cớ cha bệnh xin về nước thăm cha. Trước khi lên đường, Trọng Thủy nhắn gởi lại với vợ : “Nếu sau này có chiến tranh xảy ra, em hãy mặc áo lông ngỗng và rứt từng chiếc lông trên áo ném xuống đường làm dấu cho anh biết mà tìm em”.
Sau khi Trọng Thủy trở về, Triệu Đà cất quân sang đánh Âu Lạc. An Dương Vương ỷ lại vào nỏ thần nên có phần khinh địch. Tời khi quân địch tiến đến chân thành mới truyền mang nỏ thần ra mà bắn. Nhưng than ôi, nỏ thần đã biền thành chiếc nỏ tầm thường vì đã bị Trọng Thủy lấy mất chiếc lẫy thật và thế vào đó chiếc lẫy giả. Kết quả là quân Âu Lạc thua tan tác. Thành Cổ Loa bị phá tang hoang, An Dương Vương lên ngựa chở theo công chúa Mỵ Châu chạy ra bờ biển. Thần Kim Quy hiện ra nói: “Kẻ thù đang ngồi sau lưng bệ hạ đấy”. An Dương Vương hiểu ra sự thật, bèn rút gươm chém chết Mỵ Châu rồi gieo mình xuống biển tự tử…”
Trong thiên sử bi tráng này, Mỵ Châu, vì lòng yêu chồng cộng với sự ngây thơ khờ dại của người con gái mới lớn, đã vô tình làm một việc mang tính “phản bội” lại đất nước, khiến cho nước mất nhà tan, khởi đầu cho một ngàn năm nô lệ giặc Tàu của dân Việt ta.
Mỵ Châu đã vô tình biến thành “trùng sư tử” trong thân thể sư tử Âu Lạc. Nước Âu Lạc diệt vong, không phải vì thiên binh vạn mã của Triệu Đà, mà chỉ vì “trùng sư tử” Mỵ Châu.
Trùng sư tử thật là nguy hiểm vô cùng vô tận.
(*) Lẫy nỏ : tương tự như cò súng