Ý hòa đồng duyệt
Kiến hòa đồng giải
Bạn thân mến,
Trong lá trước trước, chúng ta đã nói về tình mẹ yêu con. Người mẹ yêu con mình một cách cuồng nhiệt đến nỗi nhiều người cho đó là "Tình yêu dại dột". Tôi xin kể cho bạn một câu chuyện về tình mẹ yêu con thật cảm động như sau :
"Ngày xưa, có một người mẹ nọ bị thất lạc đứa con ba tuổi. Bà ta vô cùng đau khổ đến mức gần như phát điên. Bà bỏ hết công việc để đi tìm con khắp nơi. Nắng gió bụi đường và thiếu ăn làm cho bà gầy guộc, xanh xao, đen đúa không còn ra hình dạng con người. Ai trông thấy bà cũng tội nghiệp, nhưng bà bất cần, bà chỉ một lòng một dạ đi tìm đứa con mà thôi, mọi thứ khác trên đời, kể cả sắc đẹp và sinh mạng của bà, bà chẳng đoái hoài.
Trải qua một năm dài đăng đẳng, một ngày kia, bà tìm thấy đứa con do mình rứt ruột đẻ ra đang hồn nhiên nô đùa trong sân nhà nọ. Bà bước vào nhìn con, nhưng nó không còn nhớ bà, nó sợ hãi chạy vào vòng tay một người phụ nữ mà nó xem là mẹ của nó trong suốt một năm qua. Bà kể lễ chuyện mất con của bà cho người phụ nữ kia nghe và trưng ra nhiều dấu vết trên thân thể của đứa bé để chứng minh đó là con mình và thuyết phục người phụ nữ ấy trả con lại cho bà, nhưng bà hoàn toàn thất bại.
Bà không bỏ cuộc, bèn đưa vụ việc ra kiện trước quan phủ sở tại. Quan cho gọi hai bên ra trước công đường phân xử suốt ba ngày mà vẫn không kêt luận được đứa bé thật sự là con của bên nào. Quan phủ buồn bực đem vụ án ra kể lại cho vợ nghe.Bà phu nhân này cũng là một người mẹ nên hiểu rành tâm lý của những người làm mẹ. Bà kề tai chồng nói nhỏ: "Ngày mai, ra trước công đường, ông hãy làm như vầy… như vầy…"
Ngày hôm sau, quan phủ cho đòi hai bên ra trước công đường, nói rằng: "Qua 3 ngày phân xử, trong hai người ai cũng nhận đứa bé này là con ruột của mình, vậy ta sẽ chặt đôi đứa bé, giao cho mỗi người một phần đem về" Nói xong, quan phủ sai đao phủ mang đứa bé ra chuẩn bị thi hành án lệnh. Trong tiếng la khóc thảm thiết của đứa bé, bà mẹ mất con cuống quýt sụp quỳ xuống, rối rít van lạy, cầu xin:" Bẩm quan, con chịu thua! con chịu thua! Xin quan đừng chặt nó, hãy giao nó cho người phụ nữ kia!" Quan sai đao phủ bồng đứa bé giao cho người mẹ mất con và phán : "Đây chính là mẹ đứa bé , vì chỉ có mẹ mới yêu con mình, thà mất con chớ không nỡ thấy con mình chết thảm" Người phụ nữ kia đuối lý, không còn chối cãi gì được nữa, đành tâm phục khẩu phục chịu hình phạt do quan phủ quyết định"
8) Cha yêu con : Nếu mẹ yêu con hoàn toàn dựa trên tình cảm con tim thì người cha yêu con vừa bằng trái tim nhưng cũng vừa bằng lý trí. Đôi khi lý trí người đàn ông quá mạnh, che lấp cả tình cảm con tim nên dễ khiến người ngoài nhìn vào hiểu lầm, cho rằng người cha này không yêu con. Thật ra, tình cha yêu con đôi khi còn sâu đậm hơn cả người mẹ. Người cha sáng sớm bước chân ra khỏi nhà mưu tìm sự sống cho gia đình là đã bước vào một chiến trường giành giật, đấu tranh quyết liệt với xã hội; ngoài cực khổ về thể xác, có khi ông ta còn phải chịu nhiều đau đớn về tinh thần như : bị sĩ nhục, bị lăng mạ, bị khinh khi …nhưng người ấy chịu đựng tất cả chỉ vì muốn đem về cho con mình cơm no, áo ấm và giá trị làm người.
Cha yêu con là muốn con nên người, vì thế cha luôn đòi hỏi ở các con mình một sự nỗ lực trong cuộc sống. Cha không chấp nhận con mình yếu hèn, hư hỏng, bị xã hội khinh chê. Cha không bao giờ bênh vực con khi con lầm lỗi; cha sẵn sàng để cho con phải trả giá cho sự lầm lỗi của mình, vì đó chính là cách tốt nhất để con nên người.
Người đời thường đưa ra hai hình ảnh Nghiêm và Từ để chỉ cho tình yêu của cha và của mẹ đối với con cái.
Bạn thân mến,
Tình yêu trên thế gian không chỉ có tám thứ trên đây, nhưng tôi tạm đưa ra tám thứ tình yêu nêu trên để bạn so sánh xem Bạn đã yêu màu Lam theo thứ tình yêu nào?.
1)Yêu màu Lam vì tiền : nếu bạn yêu GĐPT vì những món lợi vật chất nào đó thì sẽ xảy ra hai trường hợp :
-Một là bạn sẽ thất vọng vì trong GĐPT không có món lợi vật chất nào cả. Trái lại, yêu GĐPT là bạn phải tốn kém tiền bạc và thời gian cho nó nhiều đấy.
-Hai là, nếu GĐPT có món lợi nhất thời nào đó, thì nó cũng sẽ sớm mất đi. Khi đó bạn sẽ không còn yêu màu Lam nữa.
Trong hai trường hợp trên, trường hợp nào cũng làm cho bạn sớm rời xa màu Lam mà thôi.
2)Yêu màu Lam vì danh vọng và địa vị : Nếu tiền bạc thỏa mãn sự thèm muốn về vật chất của con người, thì danh vọng và địa vị là thứ để thỏa mãn sự thèm muốn về bản ngã của con người. Lịch sử GĐPT cho thấy người nào đến với tổ chức Áo Lam vì thèm muốn danh vọng và địa vị đều không sớm thì muộn, sẽ bị đào thải khỏi tổ chức.
Có những người khi đến với tổ chức cũng bằng tình yêu chân chính, nhưng khi đã có cái mà họ xem là danh vọng và địa vị (DV-ĐV) rồi thì họ ôm chặt lấy nó không muốn rời xa. Bấy giờ, họ lại trở thành kẻ yêu màu Lam vì DV-ĐV.
Thí dụ :
-Một huynh trưởng cấp cao đang đứng đầu một Gia đình, Ban hướng dẫn tỉnh hay BHD trung ương… đã đến tuổi về hưu, không còn năng lực nữa, nhưng không chịu nhường chức vụ lại cho người trẻ lên điều hành tổ chức, thì đó chính là người yên màu Lam vì DV-ĐV đấy.
-Hoặc, có người tuy đã mang cấp cao, ngồi ở vị trí chỉ huy một đơn vị, một tỉnh, thành hay trung ương… nhưng vẫn thấp thỏm sợ người khác tranh giành ảnh hưởng với mình, nên đã ra tay làm nhiều trò để hạ uy tín của người kia xuống. Đó cũng là người yêu màu Lam vì DV-ĐV vậy.
-Hoặc, có người tuy đã mang cấp cao, ngồi ở vị trí chỉ huy một đơn vị, một tỉnh, thành hay trung ương… nhưng vẫn sợ người khác nổi tiếng hơn mình, nên dùng quyền lực chèn ép người ta xuống để không cho ai giỏi hơn mình. Đó là người yêu màu Lam vì DV-ĐV. V.v…
3)Yêu GĐPT như con trẻ yêu món đồ chơi : đó là những người "đầu voi, đuôi chuột", khi mới đến với GĐPT thì tỏ ra yêu thích lắm, họ làm đủ thứ chuyện linh tinh để cho mọi người thấy họ yêu màu Lam, nhưng rồi không lâu sau đó, học "lặn" mất tăm. Những người yêu màu Lam theo kiểu này thường có mặt trong những lúc vui vẻ, nhưng khi gặp những lúc cực khổ, gian nan, cay đắng… thì không thấy bóng dáng họ đâu. Trong chúng ta, đôi khi cũng có người yêu màu Lam theo kiểu này đấy chứ ?
4)Yêu GĐPT như thích một môn giải trí : đối với hạng người này, chúng ta đừng trông mong gì, đừng đòi hỏi gì ở họ. Họ mãi mãi chỉ là là hạng người rong chơi, thụ hưởng, ích kỷ, chẳng có lý tưởng gì ở trên đời này. Cũng giống như hạng người "yêu đồ chơi", nơi nào vui vẻ là có mặt họ, nơi nào cực khổ là họ trốn mất. GĐPT càng có nhiều loại huynh trưởng này ắt sớm tiêu vong.
5)Yêu màu Lam như yêu người tình: ngày nay, tổ chức GĐPT sinh hoạt một cách âm thầm trong khuôn viên nhà chùa, ít khi xuất hiện công khai trước quần chúng nên ít có người yêu GĐPT như yêu người tình. Nhớ lại vào năm 1964 tại miền Nam, khi Phật Giáo thành công trong cuộc vận động đòi bình đẳng tôn giáo, lúc ấy uy tín Phật Giáo lên cao ngất trời, tổ chức GĐPT cũng được lây cái "hào quang" đó. Lúc ấy, nhiều người đã đến với GĐPT theo kiểu yêu người tình vì choáng ngợp trước vầng "hào quang" của Phật Giáo.
Theo quan điểm đạo Phật, tình yêu nam nữ thường là thứ tình cảm mong manh dễ bùng phát mà cũng dễ tàn lụi. Ngày nay, chắc chẳng còn ai đến với GĐPT như một người ái mộ xưa kia nữa rồi. Trái lại, cái cảnh sinh hoạt lèo tèo, lặng lẽ… của GĐPT bây giờ càng khiến cho người ngoài nhìn vào dễ sinh lòng chán nãn, nói gì đến ái mộ ?
6)Yêu màu Lam như con yêu cha mẹ : thứ tình yêu này có lẽ chiếm số đông nhất trong những người tự nhận "Tôi yêu màu Lam" từ ngày tổ chức Áo Lam ra đời đến nay. Các kiều yêu màu Lam 1, 2, 3, 4 nêu trên đây thường núp dưới vạt áo của kiểu yêu màu Lam thứ 6 này.
Cũng giống như tất cả các đứa con trên đời này thường đem đủ thứ lý do "chánh đáng" ra biện minh cho sự thiếu sót của mình đối với cha mẹ, huynh trưởng chúng ta cũng có 1001 lý do "hợp tình hợp lý" để giải thích về sự thiếu sót trong trách nhiệm và bổn phận của chúng ta đối với GĐPT.
Tổ chức GĐPT cũng giống như các bậc cha mẹ trên đời này, không hề than vãn hay trách móc những đứa con của mình lấy một tiếng dù bị chúng hắt hủi, dù bị chúng bỏ quên mỗi khi bị đói hay bị bệnh; dù những khi cần đến chúng thì chúng vì ham vui ở nơi khác mà không có mặt bên cạnh mình ; dù chúng do tham sân si mà đấu đá nhau làm mất tình anh em một nhà v.v… Dù chúng ta có làm bao điều tồi tệ gì chăng nữa… thì tổ chức vẫn không bao giờ đuổi chúng ta ra khỏi ngôi nhà Lam, cũng giống như các bậc cha mẹ không bao giờ nỡ đuổi con mình ra khỏi tổ ấm gia đình vậy.
7)Yêu màu Lam như tình cha mẹ yêu con : tình cha mẹ yêu con là thứ tình yêu tự nhiên không tính toán, cao cả và bất diệt.
-Cha mẹ hy sinh tất cả cuộc đời cho con mà không đòi hỏi con phải đền đáp lại điều gì cho mình cả. Người huynh trưởng làm tất cả những gì có thể cho tổ chức mà không đòi hỏi GĐPT phải đáp trả cho mình một thứ gì cả.
-Cha mẹ luôn ý thức trách nhiệm và bổn phận đối với con : cho ăn khi con đói, ru con khi con ngủ, đưa đến thầy thuốc khi con bệnh, dạy cho con điều hay lẽ phải, giúp đỡ con khi con khó khăn hoạn nạn, cho con học hành tử tế v.v… Người huynh trưởng yêu GĐPT cũng phải luôn ý thức trách nhiệm và bổn phận đối với tổ chức, đóng góp nhân tài vật lực xây dựng ngôi nhà Lam khang trang bền vững.
-Cha mẹ không bao giờ chối bỏ con mình dù trong bất cứ hoàn cảnh nào. Người huynh trưởng không bao giờ chối bỏ danh hiệu huynh trưởng GĐPT trước bất cứ một sự đe dọa, mua chuộc hay dụ dỗ nào.
-Cha mẹ luôn mong muốn cho con mình trưởng thành, khôn ngoan, thành đạt và hạnh phúc. Huynh trưởng làm tất cả những gì tốt đẹp nhất với mong muốn tổ chức Áo Lam ngày càng phát triển về lượng và chất, luôn trường tồn với thời gian.
-Cha mẹ muốn con nên người thì ngoài những lời giáo huấn, còn phải sống tốt để làm gương cho con noi theo. Người huynh trưởng muốn cho ngôi nhà Lam bền vững lâu dài thì phải tự mình là những viên gạch chắc chắn, nghĩa là mỗi huynh trưởng phải tự tu thân rèn chí để xứng đáng là người Phật tử chân chánh.
Bạn thân mến,
Thật vậy, nếu bạn yêu màu Lam như cha mẹ yêu con thì bạn có thể tự hào và mạnh dạn nói lên câu "Tôi Yêu Màu Lam" mà không sợ mắc cỡ với lương tâm mình.
Ý dẫn đầu các pháp,
Ý làm chủ, ý tạo;
Nếu với ý ô nhiễm,
Nói lên hay hành động,
Khổ não bước theo sau,
Như xe, chân vật kéo.
Phẩm Song Yếu 1