Kính thưa Ban biên tập,
Em đọc trong một tác phẩm văn học xưa, có nói đến một nhân vật bị mọi người khinh chê vì nhân vật đó có bệnh “hút xách”. Xin BBT giải thích cho em hiểu “hút xách “ là gì? Tại sao người có bệnh hút xách lại bị khinh chê?
(hoangoa…@gmail.com)
Bạn hoangoa…@gmail.com thân mến
Xã hội Việt Nam dưới thời Pháp thuộc và dưới thời Việt Nam Cộng Hòa I và II có một hạng người bị người đời khinh khi xa lánh, đó là những người “hút xách”.
“Hút xách” là danh từ để chỉ cho những người nghiện hút thuốc phiện.( còn gọi là á phiện, nha phiến, vàng đen, nàng tiên nâu, ả Phù Dung…) Người nghiện thuốc phiện hồi đó cũng giống như người nghiện ma túy trong xã hội ngày nay vậy, nghĩa là họ không từ một tội lỗi nào để có tiền mua thuốc phiện để thỏa mãn cơn ghiền. Khi một người đã lậm vào con đường “hút xách” (ngày nay gọi là nghiện ma túy) thì người đó trở nên bạt nhược, yếu hèn, mất nhân cách, bất cứ lúc nào cũng có thể phạm các tội như: lừa đảo, ăn trộm, ăn cướp , giết người v.v… Vì thế hạng người “hút xách” luôn bị mọi người khinh chê, xa lánh.
Tại sao nghiện thuốc phiện được gọi là “hút xách”?
Là vì muốn thưởng thức thuốc phiện thì người nghiện phải hút khói thuốc phiện qua một cái “dọc tẩu” (giống như cái điếu cày hút thuốc lào bây giờ) . Người ta lấy một chút thuốc phiện (cỡ bằng hột đậu xanh) hơ thuốc trên một ngọn đèn đốt bằng dầu phộng (dầu lạc)cho thuốc mềm rồi têm lên miệng dọc tẩu (giống như mấy bà têm vôi lên lá trầu khi ăn trầu vậy) Kế đó, người hút đưa miệng dọc tẩu lên trên ngọn đèn dầu phộng cho thuốc phiện cháy, tỏa ra một làn khói thơm phức, người hút kê miệng vào đít dọc tẩu mà hít một hơi thật dài, nuốt trọn hết đám khói thuốc phiện cho nó đi sâu vào “lục phủ ngũ tạng”. Đây là giây phút mang lại cảm giác “lên cõi tiên” tuyệt trần cho người hút. Bởi vậy mà dân hút xách không thể từ bỏ “nàng tiên nâu” một khi đã “kết duyên” với “nàng”.
Thuốc phiện được chế biến từ nhựa của cây anh túc. Hiện nay, cây anh túc được trồng nhiều ở Miến Điện, Colombia, Afganistan v.v… Thuốc phiện sử dụng ở Việt Nam được đưa lậu từ Miến Điện vào. Dưới thời đệ nhất cộng hòa, ông Ngô Đình Nhu (bào đệ của tổng thống Ngô Đình Diệm) là vua buôn lậu thuôc phiện tại miền Nam. Ông ta dùng lợi tức khổng lồ từ việc buôn lậu thuốc phiện để nuôi đám mật vụ chuyên đi bắt bớ dân lành, tàn sát người Việt yêu nước dám đứng lên chống lại Mỹ-Ngụy. Qua đệ nhị cộng hòa, nhiều tướng lãnh VNCH cũng là những ông vua buôn lậu thuốc phiện, làm giàu trên sự nghiện ngập của chính người Việt Nam.
Vào đầu thế kỷ XIX, người Anh đã đầu độc gần hết dân tộc Trung Hoa cũng bằng thuốc phiện. Người ta gọi đó là cuộc “chiến tranh nha phiến”. Vì chế độ cai trị nhà Mãn Thanh đã đến hồi suy tàn nên các nước châu Âu như: Anh, Pháp, Hà Lan, Bồ Đào Nha, Tây Ban Nha… nhảy vào xâu xé nước Trung Hoa như đàn sư tử xâu xé một con mồi to béo. Riêng Anh quốc thu lợi rất lớn bằng cách cưỡng ép triều đình Mãn Thanh ký hiệp ước cho phép nước Anh đem nha phiến vào bán cho dân Tàu, khiến cho hằng trăm triệu dân Tàu trở thành kẻ “hút xách” bạc nhược, yếu hèn suốt hàng trăm năm.
Nhân loại ngày càng văn minh nên đẻ ra càng nhiều hình thái hưởng thụ để nhanh chóng đi đến diệt vong. Từ cuối thế kỷ XX, thuốc phiện dần dần không còn phổ biến mà thay vào đó là bạch phiến, một loại ma túy tiên tiến hơn cũng được chế xuất từ cây anh túc. Là bởi vì cái việc nằm hút thuốc phiện như trước đây đã trở nên quá phiền phức trong cuộc sống tất bật hiện nay, vì thế người ta đã chế biến ra loại ma túy mới thay cho thuốc phiện , gọi là bạch phiến. Bạch phiến là một thứ bột màu trắng, khô ráo, nhe nhàng dễ vận chuyển, dễ sử dụng (chỉ cần đưa lên mũi hít).
Bước qua thế kỷ XXI, bạch phiến rồi cũng trở thành lỗi thời vì đắt đỏ. Người ta bào chế ma túy từ nhiều nguyên liệu khác ngoài cây anh túc khiến cho ma túy ngày nay dễ sản xuất, dễ vận chuyển lậu và dễ sử dụng hơn rất nhiều so với việc nằm hút thuốc phiện như xưa kia. Giờ đây kẻ nghiện ma túy không còn gọi là dân hút xách nữa, và càng nguy hiểm cho xã hội hơn vì kẻ nghiện ma túy bây giờ rất khó nhận diện chứ không như đám hút xách ngày xưa rất dễ nhận biết.
Ngày xưa, người hút xách rất dễ nhận ra vì họ có chung một vẻ ngoài như: gầy ốm, xanh xao, yếu ớt, môi thâm, đi đứng chậm chạp, vẻ mặt lúc nào cũng thể hiện tâm trạng lo lắng bất an… Còn bây giờ, khi đi trên đường phố ta có thể chạm mặt với người nghiện ma túy mà ta không thể nhận ra họ vì bề ngoài họ cũng giống như bao người bình thường khác. Chỉ khi họ “phê” thuốc và có những hành vi bất thường thì lúc đó ta mới biết họ là dân nghiện ma túy.
Tại thành phố Philadenphia (Hoa Kỳ) hiện nay, có rất nhiều đường phố chứa toàn dân nghiện ma túy. Người ta sử dụng ma túy công khai ngoài đường phố, ngay trước mắt cảnh sát mà không bị cảnh sát quấy rầy gì cả! Đường phố có quá nhiều dân nghiện đang “phê” ma túy, giống hệt như cảnh trong phim “xác chết sống dậy”. Đây đúng là một góc khuất xấu xí của xã hội Mỹ hôm nay. Nếu bạn muốn xem cảnh này, hãy lên Youtube gõ từ khóa “Philadenphia” là thấy ngay.
Vì ma túy ngày nay quá nhiều loại, lại rất dễ ngụy trang như những thực phẩm vô hại nên đến trẻ con cũng bị rủ rê vào con đường nghiện ngập, đó là mối nguy hại không thể lường hết. Nhân loại càng khôn thì con đường đi đến diệt vong càng ngắn lại. Nếu con người biết dùng trí khôn của mình mà suy nghĩ và hành động theo đường hướng thiện lành thì còn có thể kéo dài sự sống; đằng này con người lại sử dụng trí khôn để phuc vụ cho lối sống hưởng thụ sa đọa thì chắc chắn con người đang tự đầu độc chính mình, đang khiến cho cuộc sống của mình và những người chung quanh trở thành địa ngục ngay trần gian này.
Là những người có được may mắn tiếp cận với Phật pháp, được thấm nhuần trong lời vàng của Đức Thích Ca, chúng ta đang sống an lành theo giới hạnh của người Phật tử tại gia. Chúng ta dứt khóat không làm quen với các loại ma túy (ngày nay ở Việt Nam quen gọi là “chất cấm”) , không dùng thử dù chỉ một lần. Bởi vì kinh nghiệm cho thấy , dù chỉ một lần dùng ma túy là trọn đời ta sẽ làm nô lệ cho nó.
Ngoài việc tránh xa ma túy, người Phật tử cũng không được tham gia sản xuất, mua bán, môi giới mua bán chất ma túy, vì nghề sản xuất và mua bán ma túy là Tà mạng mà Đức Phật đã răn cấm người Phật tử không được làm.
Thân mến chào bạn. Chúc bạn thân tâm an lạc.
BAN BIÊN TẬP