Kính gởi tác giả Ong Mật quý mến, Thời gian qua, tôi luôn thích thú theo dõi loạt bài “Thư gởi Huynh trưởng trẻ” của Anh. Những bức thư ngắn gọn, đặt vấn đề một cách thẳng thắn cùng cách lý luận chặt chẽ và lời văn dí dỏm của Anh thật sự gây cho tôi những xúc cảm to lớn, đồng thời thổi lên ngọn lửa đạo tình trong lòng tôi. Tuần qua, đọc lá thư kỳ 22 của Anh về đề tài “Phật Pháp bất ly thế gian giác” , tôi rất xúc động, vì đề tài này là niềm trăn trở nhiều năm nay của tôi và rất nhiều bạn đạo khác mà tôi biết. Vì vậy, kính đề nghị Anh Ong Mật và Ban biên tập Website gdptkiengiang.vn cho phép tôi được đóng góp đôi điều về đề tài này. Nếu không có gì trở ngại, tôi kính đề nghị Ban biên tập cho đăng thư góp ý này lên mục diễn đàn của Quý báo.
Kính thưa Anh, Trong lá thư trước, Anh có kể sơ qua một vài hạng Phật tử mãi lo đi tìm Phật Pháp cao siêu nơi đâu mà quên đi bôn phận gia đình, không lo làm ăn kinh tế v.v…Tôi hiểu Anh muốn nói đến hạng cư sĩ tại gia mà học đòi cách tu của hàng xuất gia. Vì chọn sai con đường mà việc tu không kết quả gì, còn trở thành kẻ “lập dị”, tu chưa tới đâu mà ngã mạn bằng trời, đi đâu cũng ba hoa giáo lý như một thiền sư đắc đạo, làm trò cười cho người trong đạo lẫn ngoài đời. Phật Giáo, qua hình ảnh méo mó như vậy, trở nên lố bịch trước mắt người thế gian.
Trong lá thư trước, Anh còn quên chưa kể ra một hạng Phật tử mà tôi rất thường gặp. Đó là những Phật tử sản phẩm của lối tu: KHÔNG NGHE – KHÔNG THẤY – KHÔNG NÓI, kiểu tu xa lìa thế gian để mong tìm giác ngộ. Hạng Phật tử mà tôi nói ở đây, không bao giờ chịu cầm tờ báo Giác Ngộ lên mà đọc. Họ cho rằng những tin tức Phật sự trong và ngoài nước, những diễn biến hoạt động của Giáo Hội không cần thiết cho con đường tu của họ. Quan niệm tu của họ là càng ít nghe, ít thấy, ít nói chuyện thế gian thì tâm càng không bị động, tu dễ thành chánh quả (!) Những người này rất ít tham gia các hoạt động do Giáo hội địa phương tổ chức Họ chưa từng trông thấy quyển Hiến Chương GHPGVN vuông, tròn thế nào; Họ không tham gia những cuộc họp phổ biến luật pháp về tín ngưỡng. Họ không biết gì về hệ thống tổ chức Giáo hội các cấp cũng như sự quan hệ giữa giáo hội địa phương với giáo hội trung ương; giữa giáo hội với chính quyền sở tại v.v… Nói tóm lại, đó là hạng người tự cho mình là XUÂT THẾ GIAN mặc dù thân tâm họ hằng ngày vẫn tiếp xúc với biết bao chuyện thế gian. Do lối tu tự đào thải mình ra khỏi các sinh hoạt của Giáo hội, hạng Phật tử này tự biến mình thành những người ngu ngơ trước những vấn đề thiết thực của Đạo Phật ngày nay. Đặc điểm của hạng Phật tử này là DỄ TIN, do đó mới có những người ngồi ở Việt nam mà quy y với Thanh Hải Vô Thượng Sư ở tận bên Mỹ quốc. Hạng Phật tử này vì dễ tin và do mù mờ về tình hình Phật sự nên rất dễ bị lợi dụng. Thí dụ như câu chuyện sau đây : Tại một tỉnh nọ ở miền Tây Nam Bộ, Ban trị sự Giáo hội có xử lý kỷ luật, bổ nhiệm, thay đổi một số trụ trì tại một số chùa. Việc làm của BTS là hoàn toàn hợp tình lý, hợp giới luật và hợp với luật pháp Nhà nước. Nhưng dĩ nhiên việc thay đổi này sẽ đụng đến quyền lợi của một số người. Từ đó, số người này câu kết nhau xúi giục và cung cấp tài chánh, phương tiện cho một nhóm thuộc hạng Phật tử nói trên đi khiếu kiện nhiều nơi, gây nhiều phiền phức cho các cơ quan chánh quyền và bôi xấu uy tín Giáo hội Tỉnh ấy. Đấy phải chăng là hậu quả của lối tu xa lìa thế gian, bất phân đạo lý của hạng Phật từ này? Lại nữa, hạng Phật tử này thích tìm cầu những giáo lý mà họ cho là cao siêu, tu theo những pháp môn do những người tự xưng là pháp sư Tây Tạng hay đạo sĩ Himalaya v.v… truyền bá, trong khi lịch sử Đức Bổn Sư Thích Ca thì họ rất mù mờ, hoặc những giáo lý về Tứ Diệu Đế, Tứ Niệm Xứ v.v…trong Kinh tạng Nguyên thủy bị họ xem thường, cho là giáo lý sơ cấp dành cho hạng người căn cơ thấp. Tóm lại, tôi muốn nói đến hạng Phật tử muốn tu tắt để làm Thánh, trong khi tư cách làm người của họ còn rất nhiều chỗ chưa hoàn chỉnh, khiến cho người đời dè bỉu bằng câu: “Làm Người còn chưa xong, nói chi đến làm Thánh!”
Anh Ong Mật quý mến, Thật ra, những chuyện này mình không nên nói, vì chê bai người khác là điều tối kỵ đối với Phật tử chúng ta. Tuy nhiên, Thầy Tổ xưa cũng đã từng dạy câu Xô Tà Đỡ Chánh vì sự hưng long của Phật Pháp; Và vì muốn chỉ cho hàng huynh trưởng trẻ thấy con đường tu để trở thành Người Phật tử Chân chánh mà buộc lòng tôi phải nói ra. Kính mong chư Thiện Tri Thức gần xa niệm tình xá tôi cho. Nam Mô Cầu Sám Hối Bồ Tát Ma Ha Tát.