Các bạn huynh trưởng trẻ thân mến, Những ngày tháng êm đềm làm đoàn sinh đã trôi qua. Giờ đây các bạn đã được dự trại huấn luyện Lộc Uyển và đang làm đoàn phó tại đơn vị. Đây là lúc bạn chính thức vào nghề huynh trưởng, mặc dù bạn vẫn còn đang trong giai đoạn tập sự. Khi còn là đoàn sinh, bạn chỉ có bổn phận , thí dụ như: bổn phận đi sinh hoạt thường xuyên, bổn phận vâng lời anh chị v.v… Không ai đòi hỏi ở các bạn một trách nhiệm nào cả. Nhưng khi đã vào nghề huynh trưởng, ngoài bổn phận bạn còn mang vào mình hai chữ Trách Nhiệm nữa. Đó là trách nhiệm gì ? Xin thưa: đó là trách nhiệm lo cho đoàn mình đông vui, đoàn kết và tiến bộ để góp phần làm cho Gia đình mình vững mạnh, không thua kém các đơn vị bạn. Giá trị của người huynh trưởng Gia Đình Phật Tử là ở chỗ hoàn thành trách nhiệm của mình. Hai chữ trách nhiệm sẽ theo bạn đến cuối cuộc đời, khi nào bạn còn mặc chiếc Áo Lam. Bạn hãy nhớ cho rằng, dù sau này bạn có được mang cấp Tập, Tín, Tấn… Dù bạn nắm gữ chức vụ gì đi nữa, thì giá trị của bạn chung quy cũng chỉ nằm trong bốn chữ hoàn thành trách nhiệm mà thôi. Muốn hoàn thành trách nhiệm huynh trưởng, chúng ta phải luôn học hỏi để có kiến thức và năng lực. Nhưng có một đức tính rất cần thiết cho người huynh trưởng, đó là phải biết hổ thẹn khi không làm tròn trách nhiệm. Thí dụ: một huynh trưởng cấp Tập làm đoàn trưởng mà để cho đoàn mình đi xuống mọi mặt, thua sút các đoàn bạn; Một huynh trưởng cấp Tín làm liên đoàn trưởng mà để cho Gia đình mình bê bết thua kém các Gia đình bạn v.v… Những trường hợp như thế, nếu người huynh trưởng còn không biết mắc cở, không biết hổ thẹn thì người huynh trưởng đó chẳng còn làm được việc gì trên đời nữa !
Bạn thân mến, Vào nghề huynh trưởng là bạn đã tự nguyện chuốc lấy cực khổ vào thân chứ không có gì gọi là vinh quang hay khanh tướng hết ! Khi bạn hoàn thành nhiệm vụ thì sự ban thường chính là ánh mắt hồn nhiên và nụ cười tươi tắn của các em đoàn sinh. Còn khi nào bạn cảm thấy uể oải, chán chường thì nguồn động lực duy nhất giúp bạn trổi dậy làm việc cũng chính là hình ảnh thân thương của các em đoàn sinh. Có bạn sẽ hỏi: Nếu làm huynh trưởng , chẳng những phải mang lấy khổ cực mà còn không nhận được một phần thường nào lớn hơn như anh vừa nói thì tại sao anh và nhiều anh chị khác lại đeo đuổi nghề huynh trưởng này đến tận cuối đời như vậy ? Câu trả lời là : Đây là một bí mật lớn mà các bạn sẽ được “bật mí” dần dần trong những lá thư sắp tới . Thân chào và hẹn gặp lại trong thư sau!