Câu chữ Thầy dùng thường dung dị đến mức một số người cho rằng Thầy là người “thiếu văn hóa, hung dữ, hỗn hào…” như chính lời Thầy vẫn thường “cảnh giác” Phật tử gần xa và tăng, ni trẻ. Thế nhưng, nếu ai có chút tư duy, sẽ nhận ra rằng : câu chữ là do con người đặt ra để làm tín hiệu giao tiếp, bản thân câu chữ không có gì gọi là “văn hóa” hay “không văn hóa” cả ! Người ta càng phê phán Thầy theo luận điểm như trên thì những người biết tư duy quán chiếu càng nhận ra tính cách giải thoát, tự tại của Thầy trước những câu chấp, đãi bôi, học đòi làm sang của thế gian tầm thường.