"Cái Tôi" và "Cái của Tôi"

THƯ GỞI HUYNH TRƯỞNG TRẺ

Ý hòa đồng duyệt

Kiến hòa đồng giải

“CÁI TÔI” và  “CÁI CỦA TÔI”

Bạn thân mến,

Trong lá thư kỳ trước, chúng ta đã biết từ hai anh chàng “Tôi” và “Của Tôi” mà đã gây ra biết bao câu chuyện về Tham, Sân và Si; hoặc tại vì ba cô ả tham, sân, si mà làm nên “cái tôi” và “cái của tôi” của mọi người. Hai anh chàng này cùng ba cô ả nọ đã gây nên biết bao phiền não, đau khổ cho nhân loại, thậm chí, các cuộc chiến tranh khốc liệt trên thế giới đã, đang và sẽ diễn ra trên hành tinh này cũng đều có nguyên nhân, cội rễ từ tham, sân, si , cái tôi và cái của tôi cả.

Chuyện vô minh của nhân loại biết nói đến bao giờ cho hết. Chúng ta hãy trở lại với sinh hoạt Gia Đình Phật Tử, trong đó anh chị em huynh trưởng chúng ta là nhân vật chính.

Tôi đã từng được nghe một vị hòa thượng đạo cao đức trọng nói rằng :”Anh chị em huynh trưởng GĐPT hay cãi quá !” Mặc dù nghe xong, trong miệng tôi đắng nghét, nhưng tôi đành phải gật đầu chấp nhận  đó là một nhận xét hoàn toàn đúng. Chắc hẳn bạn cũng đồng ý với tôi ?

Vâng, anh chị em mình hay cãi thật. Có nhiều lúc cãi nhau đến nỗi đập bàn đập ghế, đỏ mặt tía tai, trông hình dạng thật giống mấy bức hình A Tu La vẽ trên tường chùa. Nhà Thiền gọi đó là “Vô minh khởi”. Bởi vì khi chưa cãi thì ai cũng đều công nhận huynh trưởng mà cãi nhau thì xấu lắm, nhưng khi nổi sân lên rồi (vô minh khởi) ai cũng quên hết, không còn nhớ rằng : cãi là xấu lắm!

Tôi biết có một anh huynh trưởng, tuy cấp bậc không phải nhỏ và tuổi đời cũng không phải còn trẻ trung gì, nhưng “cái tôi” của anh ấy thật là khủng khiếp. Hễ khi nào có tổ chức trại hay hội nghị… nghĩa là bất cứ lúc nào có dịp họp mặt đông người, là anh ấy thể hiện “cái tôi” của anh bằng cách kể lỗi các anh chị huynh trưởng đồng sự khác một cách say sưa, thích thú trước đám đông đang tập họp. Tất cả mọi người đều nhìn thấy rõ tật xấu của anh ấy, chỉ riêng anh ấy là không biết được tật xấu của mình. Đó chính là người quá xem trọng “cái tôi” và “cái của tôi”.

Bạn chớ nên học theo tật xấu của anh ấy.

cái tôi và cái của tôi

Trong đời làm huynh trưởng hơn 50 năm, tôi sợ nhất là tham dự những buổi họp rút kinh nghiệm sau mỗi kỳ trại, hoặc sau mỗi lần tổ chức một sự kiện gì đó của Gia Đình Phật Tử. Vì trong mỗi lần họp như thế, hầu như việc rút kinh nghiệm không đem lại kết quả bao nhiêu, mà cãi nhau vì tự ái thì nhiều. Cứ mỗi lần rút kinh nghiệm thì huynh trưởng mình lại biết thêm một vài tánh xấu của nhau. Là vì khi bị người khác phê bình, huynh trưởng mình ít khi tiếp thu để làm bài học kinh nghiệm, mà lại cực lực cãi chính, đem hết lý do này đến nguyên nhân khác ra biện minh. Và khi đưa ra lý do biện minh thì lại vô tình đụng chạm đến tự ái của những anh chị khác… Nhiều khi, những lý do mà các anh chị đưa ra thật là ngớ ngẩn, buồn cười, nhưng vì quá muốn bảo vệ “cái tôi” nên các anh chị không để ý tới điều ấy.

Xin đưa một vài thí dụ để minh chứng :

-Chị A được đồng đội góp ý về việc cư xử nóng nảy, thiếu tế nhị với  chị B. Thay vì nhận rõ hành vi của mình là không tốt, chị A chỉ cần tươi cười nhận lỗi, xin rút kinh nghiệm là xong. Nhưng chị A không làm vậy, chị lại đổ lỗi cho chị B đã làm một việc gì đó khiến chị bất bình nên chị mới cư xử nóng nảy như thế. Chị B nghe xong không đồng ý cãi lại… Thế là nổ ra cuộc cãi tay đôi, chẳng rút được kinh nghiệm gì, mà giữa hai chị lại nẩy sinh thêm mối bất hòa không biết bao giờ mới hàn gắn được.

-Anh A được đồng đội góp ý về việc tổ chức đêm lửa trại quá nhiều bê bối, vì anh là trại trưởng. Thay vì nhận lỗi và hứa sửa chữa, anh A lại đổ lỗi cho anh B, chị C, em D…Anh  cho rằng vì những người đó mà đêm lửa trại thất bại chớ đâu phải tại một mình anh. Thế là lần lượt anh B, chị C, em D đứng lên nói ngược lại những điều mà anh A gán cho họ. Cuộc rút kinh nghiệm xem như không kết quả gì.

Bạn thân mến,

Những gì tôi nói trong phần đầu lá thư này cốt là để các huynh trưởng trẻ nhìn lại chính mình, cố gắng dẹp bớt “cái tôi” và “cái của tôi” đi để hình thành mẫu người huynh trưởng hoàn thiện nhằm làm tròn thiên chức hướng dẫn đoàn sinh . Chứ thật ra không phải huynh trưởng GĐPT nào cũng hay cãi đâu. Tuyệt đại đa số huynh trưởng, nhất là những anh chị cao niên đã nhiều năm lăn lộn với nghề, đều là những hình ảnh mẫu mực của người huynh trưởng Gia Đình Phật Tử Việt Nam. Chúng ta thật tự hào vì điều đó. Chính các anh chị ấy là những rường cột chắc chắn của ngôi nhà Lam. Huynh trưởng trẻ hãy học hỏi nhiều ở các anh chị ấy.

Thân ái chúc bạn tinh tấn trên đường học Phật tu thân.

Bạn cũng có thể thích
Để lại một trả lời

Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố.