Đường ta đi không xa thăm thẳm
Nhưng cũng không gần lắm đâu mà
Ngập ngừng chân bước đường xa,
Hiên ngang dũng mãnh hóa ra gần kề.
Đường ta đi tư bề phẳng lặng
Bước thênh thang chẳng vướng gai chông
Nhưng ta còn cá (*) trong lòng,
Dầu cho đến đó chẳng hòng được chi.
Đường ta đi không mưa không nắng
Không phong ba gió thét sóng gào
Tinh thần tự giác không cao,
Chân chùng gối mỏi làm sao đăng trình
Đường ta đi không đèo cao rừng rậm
Không hang hùm, hố thẳm, vực sâu
Thiếu tình đoàn kết bên nhau,
Đường còn trở ngại vượt cầu sang sông
Đường ta đi không chông không biển
Không gió giông chẳng có gian nguy
Đồng tâm, đồng chí, đồng hy,
Biển đông tát cạn ngại gì đường xa.
Đường ta đi bao la lồng lộng
Như trời cao biển rộng mênh mông
Nhưng mà không rộng ở trong,
Thì con đường ấy khó mong lớn ngoài.
Đường ta đi muôn bề trống trải
Nhưng cũng đầy ngang trái ưu tư
Cá còn mang nặng tâm tư,
Từ (**) kia rơi mất, chân như mịt mù.
Đường ta đi tuy không cách trở
Không sông dài biển rộng đèo cao
Cũng không giông tố ba đào,
Lòng không nhẫn nại hố hào cách ngăn.
Đường ta đi trắng trong bằng phẳng
Tam lậu kia phải gắng hành trì
Tam thừa, tam đắc, tam quy,
Hạ nhường thượng kính, nhu mì thắng cương.
Đường ta đi, đi vì lý tưởng
Bước hành trình phải vướng chông gai
Đi vì sức sống ngày mai,
Chân ta vững bước, lòng ai mặc tình.
Đường ta đi không phải riêng mình
Mà chung cả đàn em anh chị
Quan san ngưng ngái (***) ngại gì,
Theo con đường ấy ta đi đến cùng.
Chúng ta đã cùng chung chí hướng
Tay nắm tay vững bước đường xa
Tinh thần sức mạnh do ta,
Các em trông ngóng, cả gia đình chờ.
Chí đã quyết đi nhanh kẻo trễ
Các chị anh, bè bạn đều trông
Chúng ta lòng cứ dặn lòng,
Đi cho đến đích đến cùng mới thôi.
Đã sinh làm kiếp con người
Sống thời biết sống vì đời có ta
Cuộc đời là khúc bi ca,
Tìm chân thiện mỹ vì ta có đời
Chú thích :
(*) Cá : cá nhân
(**) Từ : từ bi
(***) Ngưng : gần; ngái : xa