Thư Gởi Huynh Trưởng Trẻ Kỳ 8: Tùy Duyên & Bất Biến (2)

Bạn thân mến!
Lá thư kỳ này đến tay bạn hơi chậm vì có người sau khi đọc lá thư kỳ 7 đã góp ý với tôi rằng :”Vấn đề này đưa ra chẳng khác gì vạch áo cho người xem lưng, chẳng tốt đẹp gì. Thôi, hãy chấm dứt tại đây đi”.
Vì lời góp ý ấy mà tôi phải khựng lại để suy nghĩ chín chắn trước khi quyết định viết tiếp hay ngừng lại. Quá trình suy nghĩ của tôi như sau :
-Chung quanh vấn đề phân hóa trong GĐPT đang có mặt mấy hạng người ?
-Câu trả lời là có 4 hạng người :
1)Những người cần biết và đã biết rõ ràng vì họ là người trong cuộc (thế thì ta không sợ họ “xem lưng” rồi)
2)Những người không cần biết mà nếu kề tai họ để nói họ cũng chẳng thèm nghe (vậy hạng người này có cần “xem lưng” ta hay không ?)
3)Những người tưởng như ngoài cuộc nhưng coi chừng ! biết đâu họ lại biết rất rõ vì họ đang dấu mặt để làm công việc “châm dầu vào lửa” mà ta không biết đấy thôi.(Hạng người này mà còn sợ họ “xem lưng” thì thật nực cười)
4)Những người cần biết nhưng hoàn toàn chưa biết, hoặc biết một cách mơ hồ (Tôi muốn nói đến hàng huynh trưởng trẻ hiện nay. Hạng người này chẳng những cần đưa lưng cho họ xem mà còn phải đem hết ruột gan ra cho họ sờ tận tay hiểu tận ngọn ngành )
Sau khi suy nghiệm kỹ càng và xét lẽ thiệt hơn , tôi kết luận rằng:
1-Trong vấn đề phân hóa của Gia Đình Phật Tử Việt Nam hiện nay, không còn chỗ để nói câu “Sợ người ngoài xem lưng” nữa rồi.
2-Nếu vấn đề được nói rõ cho đúng với sự thật của nó thì được lợi hai mặt:
-Một là, những người cố tình bưng bít sự thật, nhồi nhét những lời vọng ngữ vào tai hàng huynh trưởng trẻ sẽ không còn có thể tiếp tục làm cái trò thô tháo ấy nữa.
-Hai là, hàng huynh trưởng trẻ có cơ hội tiếp cận với sự thật của vấn đề. Từ đó vững vàng trước mọi lời vọng ngữ và kiên định hơn trong lý tưởng màu Lam.
Đối tượng của loạt bài viết này chính là đối tượng thứ tư “Những người cần biết nhưng chưa biết, hoặc biết một cách mơ hồ”
 
Bạn thân mến,
Qua những bài học vỡ lòng trong nghề huynh trưởng, có lẽ bạn cũng đã biết rằng Đạo Phật là Đạo Của Sự Thật. Vậy thì điều gì  dù cho hào nhoáng và quyến rũ cách mấy mà không đưa đến sự thật đều không phải là Phật Giáo, phải không bạn ?
Lại nữa, khi gặp một hiểm họa gì cần đối đầu, thí dụ như một con đà điểu khi thấy bóng dáng con sư tử đi đến thì đà điểu ta liền chui đầu vào trong cát để
không còn thấy con sư tử và tự huyễn hoặc mình rằng không có con sư tử nào hết. Bạn có chọn giải pháp như con đà điểu không ?
Hoặc một người đang có bệnh mà không chịu đi bác sĩ khám bệnh, cứ dấu bệnh để không ai biết mình có bệnh, để rồi một ngày nào đó bệnh ấy nặng lên và giết chết người ấy. Cách dấu bệnh của người ấy có phải là trí tuệ không ?
Đấy, việc đem vấn đề phân hóa trong GĐPT hiện nay ra nói với bạn đều nằm trong nội dung lá thư này.
Bạn có sẵn sàng để tiếp cận vấn đề chưa ?
Vậy bạn hãy chờ đọc thư sau nhé !
Thân mến chào bạn.
Bạn cũng có thể thích
Để lại một trả lời

Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố.